Cuộc đời luôn là những đợi mong. Thơ Thy An, Phạm Hồng Ân

Cuộc đời luôn là những đợi mong

hãy đi vào khu vườn hoang dã

bằng bước chân khoan dung nhất

nhẹ như hơi thở buổi sáng

mỉm cười với lá hiền ngoan 

mở quyển tiểu thuyết trần ai

chứa đầy không gian kỳ bí

và những hộp sắt hình tròn mộng mị

kể lể cổ tích nhân tình

dưới mái hiên thủ thỉ trăm điều

và em không ngừng than vãn

bao nhiêu chán chường, không hợp lý và bất công

cuộc đời luôn là những đợi mong

những ẩn số hiện ra

ùa theo ngôn ngữ vội vàng

và tôi điều chỉnh lại phương trình tâm cảm

xác định quỹ đạo trái tim

méo mó con đường truyền tải ánh sáng

thành phố hững hờ hàng cây im lặng

ký ức vẽ lên bức tranh màu xám

có phải tình yêu đợi thăng hoa tháng hai?

lặng lẽ dòng thơ miệt mài

con chim nhỏ tung tăng bay nhảy

tay lạnh vai gầy tình nhân run rẩy

âm thầm những mông lung vô cớ ai hay ..

Thy An

***

Vô đề 

(Sông trôi. Giọt nắng cũng tàn

Sóng tung cánh lượn. Che hoàng hôn lăn)

PHA

Đá chưa kịp nở hoa

Núi đã bừng tiếng khóc

Trời vừa rơi xuống ta

Nghìn nghìn cơn bão lốc.

Có một loài nấm độc

Mọc giữa chu vi ta

Độc đã tăng vận tốc

Loang thẳng trái tim già.

Ta thèm một giọt nắng

Hắt hiu bóng hôn hoàng

Thà là giọt nắng tan

Để thấy đời còn sáng.

Ta ước một ngụm nước

Từ nhánh sông vừa trôi

Ngụm nước như ơn phước

Rửa phiền muộn cõi người.

Ta mơ từng lượn sóng

Dẫn biển về trùng khơi

Những lượn sóng ngàn đời

Ngẩng cao đầu gào thét.

Chiều nay đá đã mưa

Ướt núi ta lạnh giá

Những cơn mưa thập giá

Lụt đầy trái đất xưa…

Phạm Hồng Ân

(07/03/2025)

***

Xé nát lòng tôi tiếng núi mưa 

lắng nghe mưa thét trong lòng núi

đá bỗng vang lời tổ quốc tôi

ngọn lửa thiêng xưa, sao đã nguội?

sầu bủa vây quanh chỗ ghế ngồi.

sông núi Tây, nhưng chí khí Đông

khác màu da, nhưng chung tấm lòng

mưa bên người, bên kia tôi ướt

đất cắt chia, nhưng Trời mênh mông.

người khóc trong mưa, ai có biết?

vì mưa như lệ của muôn người

đá có âm vang niềm thống thiết

chỉ lòng dạ núi biết mà thôi!

hàng trăm năm nhân danh cái chết

máu đổ ra, người vẫn chưa vừa?

lắng nghe sấm thét trong đời đá

xé nát lòng tôi tiếng núi mưa.

Phạm Hồng Ân

Tranh Nguyễn Trọng Khôi