Khung thời gian trên khung bố. Thơ Quảng Tánh Trần Cầm, Tiểu Lục Thần Phong, Hoàng Xuân Sơn
KHUNG THỜI GIAN TRÊN KHUNG BỐ #1
1.
mơ hồ trương long triệu hổ
nghe nhạc trịnh bên vỉa hè
ngó mưa giăng dọc ngang đường hẹp phố cổ
bàng hoàng nhớ người nhớ nhà
nỗi nhớ buốt da
2.
nỗi nhớ còn đây
màu & mùi cà-phê pha rum
nhỏ giọt ̶ ̶ ̶ chảy rỉ rả trong giấc mơ
từ góc trời hạn hẹp
góc đời lắng đọng trên khung bố
3.
mơ hồ bao công cúi mặt chịu trận
ai đốt dữ liệu chứng cứ giữa ban ngày
cái ác vỗ ngực huyên thuyên nói cười điên đảo
hiện thực là cơn mộng dữ
phi hư cấu như bạo lực ngẫu nhiên
4.
nỗi vô vọng dàn trải tận chân trời
ngợp thở trong tôi
đau xót phẫn nộ từng ngày
hoang mang trong vô định nơi này ̶ ̶ ̶ ám ảnh
năm mươi năm trước tưởng đã mãi mãi trôi xa.
Quảng Tánh Trần Cầm
***
KHUNG THỜI GIAN TRÊN KHUNG BỐ #2
1.
người chết đuổi kịp thời gian
kẻ sống sót ngỡ ngàng tụt hậu
bâng quơ sợ sống
2.
tôi đợi mẹ tôi trở về
trong ngày giỗ
dù bà chưa bao giờ hẹn tôi
3.
bên này đường số chẵn
bên kia đường số lẻ
người vô gia cư trong góc hẻm cụt không số
4.
tôi như đứa trẻ trong lứa tuổi terrible twos
không hề muốn ngủ
quá nhiều cám dỗ cuộc sống quanh đây
5.
người vô tích sự
vô can và vô trách nhiệm
ôm cả lương tri một thời
6.
bài thơ thử nhiều câu kết
không một câu vừa lòng
dường như bài thơ không cần câu kết
7.
op op op op
oppa ̶ ̶ ̶ này bạn đừng quá hứng thú
đây không phải bài thơ gangnam style
8.
gã là sinh vật máu lạnh
sợ mặt trời và nắng
ẩn náu trong bóng râm ̶ ̶ ̶ dưới chân tượng đài
9.
thế giới treo bằng chỉ mành
chực chờ rơi rớt vỡ vụn
humpty dumpty sẵn sàng với băng keo duct tape
10.
những ngày bất toàn bất an nối tiếp
đánh dấu một kỷ nguyên mới
tôi lừ mắt ngó bài thơ chưa xong câu kết
Quảng Tánh Trần Cầm

***
THẢ THƠ
Tôi ngạo nghễ làm thơ tân hình thức
Hậu hiện đại đầy bí hiểm
Mặc con vịt, thằng cười và cô gái điếm
Nhà bà nữ có phở và piano
Thả thơ bay lên
Rơi dòng máu anh hùng
Sự nghiệp muôn năm oanh liệt dũng
Bao giờ đến tháng mười ra biển lớn
Lót ổ đại bàng
Dựng tượng đài ông kẹ
Xây cổng chào khe bà chằng
Rằm tháng giêng thả thơ bay tá lả
Váy chị em phất phới
Các anh hồ hởi phấn khởi dựng cờ
Nghị quyết đỏ lòm kỳ kinh nguyệt huyết tận
Tuồng chưa vãn
Gã kép hát cương lời đại ngôn
Vuốt râu ngô cỡi ngựa que tre
Ư ử ngâm câu sáo ngữ: “như ta đây…”
Vỗ ngực xưng danh tự sướng
Mẫu hậu hám danh
Khổ nỗi thiếu chân dài tới nách
Bèn xuất tiền làm thơ lòng lợn mắm nêm mời các liền anh
Anh em ta ăn cơm chúa múa may ngày tháng
Thơ Haiku về đến xứ sở hóa đa cu
Thơ phúng dụ đạo ca tân thời đại
Trường phái thơ tre trúc đỉnh cao trí tuệ
Kiên định thơ duy nhất một con đường
Phải quyết liệt xông lên như linh dương
Thiên hạ đọc phát sướng mê tơi
Anh chị em ta cùng hưởng
Bay lên nữa thơ ơi!
Bay lên mãi
Bay lên nào!
Đời chỉ thế mà thôi
Gàn
Tiểu Lục Thần Phong
0225
***
RẰNG TA NIỆM TÌNH
Tạ ơn anh
ngữ ngôn này
Tạ ơn em
cõi lòng say không cùng
Tạ ơn người
những bao dung
Tạ ơn đời
chút tình chung lỡ làng
Mình lưu lạc giữa con đàng
Mịt mù phía trước bộn bàng phía sau
Bên này dấm dẳng cơn đau
Bên kia hục hặc nát nhàu chưa thôi
Mình đi độc phận đã rồi
Giữa dòng sóng gió nổi trôi thế thường
Thị phi phỉ phố báng phường
Dễ đâu lay chuyển mình thương đã là…
Vạn lý gần
gang tấc xa
Chữ tâm hiển hiện rằng ta niệm tình
Tiểu Lục Thần Phong
Ất Lăng thành, 0225
***
NƠI PHỤC HÀNG
Rồi chăm chút nụ tàn phai
Rồi những cánh gập
Nhụy. đài gương
Tan
Ta soi mình giữa phục hàng
Nghe đau từng mũi kim
Han gỉ
Tình
Vỡ rền một tiếng phong linh
Trong nắng
Trong gió
Khúc hình sự âm
Núi vỡ
Mắc chi cát lầm
Múi giờ dương thế chảy thâm tâm mòn
Phiến thạch
Trầm tích xuân non
Ngậm buồn xuyên tuyết chưa tròn tuổi hoa
Em nơi đâu giờ này
Ta
Đời im ở mạn la đà
Khói sương
Hoàng Xuân Sơn
24 feb. 2025