Thơ Trần Hoàng Phố: Bên nhịp cầu ảo ảnh
1-
Mùa xuân
mùa phục sinh
Bên thế kỷ chờ đợi băng giá
Linh hồn tôi thao thức đêm tội lỗi
Dẫu trên tay tôi
lá vẫn xanh non tình yêu và hy vọng
2-
Hỡi trái tim thanh xuân
Bên vực âm u ngày đã tàn
Mùa xuân tung cánh diều thơ trẻ
Bay qua chiều tơ vàng
Tôi gọi linh hồn mình trong sạch
Tim quỳ bên em trong giáo đường cầu xin
3-
Hỡi những thế kỷ lặng yên đồng mưu
Kẻ sát nhân đi hia bảy dặm
Bên chân trời cổ tích
Những kẻ phù thủy dùng bàn tay ma thuật
Che dấu tội sát nhân môi trường
4-
Tôi gọi chúa trời công lý
Chúa trời bỗng mang khuôn mặt diễn viên hài
Đêm tráo trở với tấn trò đời rẻ tiền
Tự do mang khuôn mặt kẻ toàn trị độc tài
Đọc bài diễn văn tự sướng tàn cuộc
5-
Mùa xuân không về với lộc biếc
Con nghê bay qua đỉnh núi chiêm bao
Thả xuống dòng sông những đám mây ngũ sắc
Tôi gọi tên em tên tôi tên những linh hồn ảo ảnh
Bầy ngựa mây bay hoang vu qua thảo nguyên xanh giấc mơ
6-
Hỡi những thế kỷ dối lừa
Chúa tể bóng tối đang cất tiếng rao giảng chân lý
Sự thật đi dây qua vực thẳm nỗi buồn
Đêm cúi xuống cầu xin bình minh ánh sáng
7-
Tôi gọi linh hồn tôi sao mai
Mùa xuân phục sinh trong nắng sớm
Cây trái giấc mơ bên em tình yêu chờ đợi
chín thơm những sống chết đêm dài
8-
Tôi nhìn bóng tôi soi
bên cây cầu ảo ảnh cuộc đời
bỗng thấy lung linh bóng em và tôi
chín kiếp
hợp tan trên mênh mông
luân hồi
trần hoàng phố