Tháng Tư đi qua giáo đường. Thơ Trần Mộng Tú, Nguyễn Tấn Cứ, Hoàng Xuân Sơn
Chạy đi đâu trong mùa hè lửa cháy
Không thể chạy vì mặt đường đã chật kín những nỗi buồn
Không thể đi vì mọi góc phố đều bị chất đầy những kỉ niệm
Không thể cựa quậy vì những giấc mơ ướt đẫm mồ hôi
Không thể đứng lại vì sự cuốn đi của đám đông đang chết
Tháng tư như một quả bom vẫn còn chìm sâu trong lòng đất
Chiến tranh như những viên đạn pháo treo trên nhành cây kí ức
Những khẩu 155 ly u mê gục đầu trong những khu vườn xương xẩu
Những chiếc HU 1A khô khốc mốc meo đang rã cánh ở thiên đường
Chạy đi đâu tháng tư
và những cơn điên của mùa hè đang nhe nanh khạc lửa
Chạy đi đâu với những hàng thép gai vây quanh
Với những Zombie đang cào lên khung cửa
Chạy đi đâu
Những con cừu đang đến mùa gào kêu đòi lột da quặn xác
vì những cơn dâm loàn mùa hạ
Những tên đồ tể lại vung đao
Giữa trưa buồn chập chờn cơn mưa úa
trong những oan khiên đỏ quạch một màu
Tháng tư của những oán thù đang dâng lên tràn lên
trên những hàng cây thông tin mặt nhàu góc phố
Tháng tư của sự không bao giờ lãng quên
không bao giờ thôi hoang vắng
Kẻ thắng cuộc điên lên vì vui
Kẻ thua cuộc cay xè vì kỉ niệm
Những dòng sông đen rác rưởi phập phù
Tháng tư của những con chồn đã đổi màu
khi chiến tranh đang cất lên tiếng tru u.u.u .u
hú lên trên một chiến trường rất khác
Khi những con mèo vồ xé nhau trong bẫy sắc
khi những con chuột hồn nhiên đang nối đuôi nhau chui xuống đường hầm
Tháng tư như một suất ăn được chia phần cho những bóng ma quá khứ
cho những kẻ chở ngược tương lai về phía bên kia bóng tối
cho những con cáo đêm đang gào lên trong cánh rừng lịch sử
Chúng đang rền siết lên dưới ánh trăng chuyển dạ
Chúng đang sinh ra những con chồn tinh ranh
Đang sexy show lẫn lộn giữa loài người
Tháng tư không thể chạy đi đâu
không thể dừng lại ở đâu
không biết trốn ở đâu
không biết làm gì
không thể khóc
khi tháng tư vẫn gầm gừ vẫn oi ả nực nồng
hầm hập hâm hấp
lầm bầm rầm rập
Như một đoàn quân trọc lóc
Như cơn giông đang bốc cháy
Những trận nổ lân tinh rờn rợn khét trong lòng…
Nguyễn Tấn Cứ
***
Tháng Tư Đi Qua Giáo Đường

Xòe bàn tay ra đếm
Năm ngón tay rất gầy
Đếm được mười bốn đốt
Trên mỗi một bàn tay
Mỗi năm tính một đốt
Tôi cần mấy bàn tay
Năm mươi năm thất lạc
Đếm mãi những đốt tay
Trên quê hương xa lắc
Người ta đang ăn mừng
Pháo hoa tưng bừng đốt
Lửa đỏ như cháy rừng
Lửa đỏ như sắc áo
Lửa đỏ như màu cờ
Người ta đang đốt cháy
Cả Bắc Nam đôi bờ
Ngọn lửa tiếp tục đốt
Thù hận không hề tàn
Lịch sử được viết lại
Nhưng không hề sang trang
Trên quê hương người khác
Tôi còn lại được gì
Dăm bài Thơ trong túi
Sợi tóc bạc trên vai
Ngày mỗi ngày một ngắn
Đêm như tiếng thở dài
Chiếc áo tôi đang mặc
Lỗ chỗ những hố bom
Tôi đi qua giáo đường
Máng lên cây thập giá.
Trần Mộng Tú
Tháng Tư -2025
***
Hành binh mùa đại thắng
xin lỗi các vị trí
thơ tôi quên phòng thủ
buổi chiều không lược gương
mùa xuân chốt cửa đền
vẫn chui rào kẻ lạ
bảng cáo trạng lềnh khênh
mùa xuân và con dấu
kết tội giấc an bình
cây nhang tìm đường sống
mùi hương tiết lộ trời
ai bảo nàng son phấn
điêu tàn một cánh dơi
đã xơ xác áo tình
xin cởi trần nhân dạng
mùa bửa sọ linh tinh
pháo chùm và bắn sẻ
hôm qua chim báo tin
hòa bình mở cửa mả
rầm rập ngả âm hồn
rừng xanh nêu thủ cấp
bịt mắt sờ đại thắng
người không một chỗ ngồi
à. thôi người cứ đứng
chập chờn lũ ma trơi
Hoàng Xuân Sơn
***
Khẩu súng của Nguyễn Vũ Văn
[ Collage, tạ bạn cây Colt rỉ sét]
năm nào
lột xác sâu đo
ngoài đồng lả cọ
xuân
hè
lúa đau
người thợ gặt mang mang sầu
mùn đất
cỗ súng. xanh
mầu đá rêu
đá bất động. núi
lều khều
cao lên quá khứ chôn điều nhục vinh
ánh quang xóa biểu đời mình
nhốt trong tàng viện
tiếng thinh lặng. đời
khẩu súng còn một chút hơi
mòn ghi kỷ vật
mấy đời xưa sau
Hoàng Xuân Sơn