Đọc thơ của nhà hoạt động–tù nhân lương tâm Nguyễn Thúy Hạnh
Lời giới thiệu: Tác giả của những bài thơ ngọt ngào, lãng mạn này là nhà hoạt động Nguyễn Thúy Hạnh, người đã bị nhà nước cộng sản Việt Nam bắt vào ngày 7/4/2021 sau nhiều lần bị “triệu tập” lên đồn công an “làm việc”, bị khủng bố tinh thần. Sau khi bị bắt, chị Nguyễn Thúy Hạnh bị đưa về trại giam số 2 Công An Hà Nội. Suốt trong thời gian hơn 1 năm bị tạm giam này, người thân và luật sư không được phép tiếp xúc để biết tình trạng của chị như thế nào. Bị giam trong điều kiện khắc nghiệt và bị cô lập hoàn toàn với xã hội bên ngoài, căn bệnh trầm cảm của chị Nguyễn Thúy Hạnh bộc phát nặng, nhiều lần chị muốn tự tử nhưng không thành. Đến ngày 28/4/2022, thay vì kết thúc giai đoạn điều tra để đưa chị ra tòa, cơ quan điều tra lại ra quyết định cưỡng chế chị qua viện Pháp Y tâm thần trung ương để chữa bệnh bắt buộc.
Ngày 6/5/2022, nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh – chồng chị Nguyễn Thúy Hạnh mới chính thức được thăm gặp chị Hạnh tại viện Pháp y tâm thần, sau 13 tháng tròn kể từ ngày chị bị bắt.
Theo lời nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh, tại viện pháp y, chị Nguyễn Thúy Hạnh tiếp tục bị stress nặng nhiều lần, có những lúc mất ăn mất ngủ kéo dài đến 10 ngày, do phải ở cùng phòng với 7 bệnh nhân khác đang bị tâm thần nặng, trong đó có hai người đã từng giết người thân khi lên cơn.
DĐTK xin trân trọng giới thiệu những vần thơ của nhà hoạt động–tù nhân lương tâm Nguyễn Thúy Hạnh và cầu mong cho chị có đủ sức khỏe tinh thần, thể chất để vượt qua những ngày tháng khắc nghiệt này; và mong tất cả các tổ chức hoạt động dân chủ, nhân quyền Việt Nam gửi thư, gửi báo cáo đề nghị quốc tế lên tiếng can thiệp mạnh mẽ để nhà nước cộng sản Việt Nam phải trả tự do ngay tức khắc cho những tù nhân lương tâm như chị Nguyễn Thúy Hạnh và nhiều người khác!
***
GỬI VỀ ANH, MÙA HẠ
Gửi về anh cánh phượng hồng thắp lửa
Gió lạc loài ở mãi tận trời xa
Qua phố nhỏ bước chân ai vội vã
Bóng cây thưa se sắt phủ bóng hè
Gửi về anh da diết khúc sầu ve
Tiếng trống trường vọng từ đâu khắc khoải
Trái tim em có khi nào biết mỏi
Cứ xôn xao như mãi thủa học trò
Gửi về anh thắc thỏm những buồn lo
Và cả những cơn mưa rào hối hả
Trên phố cạn chú cá rô bươn bả
Cái lưng cong cõng luôn cả con đường
Gửi cho anh dòng sông hạ nhớ thương
Nước thượng nguồn về dâng lên ngập bãi
Những con thuyền chở đầy khoang miết mải
Gió thênh thang dào dạt gọi sóng về
Gửi cho anh trái chín đỏ mùa hè
Vải ngọt lịm mơ chua và mận đắng
Trái nhót mọng hay trái đào nồng thắm
Cứ chen nhau giục giã nắng vàng thêm
Gửi về anh khúc hát chưa đặt tên
Của ngày qua hôm nay và mai nữa
Mùa dẫu trôi như gió ngang qua cửa
Vẫn tình em mang hạ gửi vào anh…
***
HẠ
Én bay về chốn cũ
Sen rộn ràng khoe non
Cơn mưa rào bất chợt
Xoè ô tán lá tròn
Xôn xao con sóng đỏ
Vỗ dào dạt chân đê
Cánh buồm nâu hớn hở
Thênh thang chở nắng về
Xóm xa hồng đuốc gạo
Nhót chín mọng đua chen
Phượng liu riu nhóm lửa
Ve rậm rịch loa kèn
Đám bìm bìm thức dậy
Rải hoa tím chiều quê
Dừng chân bên ngõ nhỏ
Bâng khuâng ô hạ về
***
NHỚ HẠ
Lạnh lùng nắng khuất về nao
Để cho nỗi nhớ hanh hao đong đầy
Đâu con tu hú gọi bầy
Đâu hồng lửa phượng vơi đầy ve say
Khói luồn theo gió vào mây
Sen tàn theo ngọn heo may cuối chiều
Nào đâu trầm bổng sáo diều
Nào đâu tiếng sấm dặt dìu gọi mưa
Lời xưa nay đã thành xưa
Vàng cây trút lá cho mùa, hạ ơi!
***
MÙA
Thu còn ở đâu đây
Sao đông kìa đã tới
Lá thu giăng vàng lối
Đợi chân gày đông sang
Hoa theo nắng nhạt vàng
Cây buồn hiu nhớ lá
Cơn gió chiều chợt lạ
Mùa đi qua ngỡ ngàng
Thong thả chiếc lá bàng
Kéo vòm mây xuống thấp
Con ong vàng say mật
Xô ngã một cành thu
Liu riu tiếng chim gù
Rủ đông xoà tóc gió
Thu choàng khăn lá đỏ
Lên vai gầy bờ đông
Miên man con sóng hồng
Tiễn thu về xa tắp
Giấc mơ nào chìm khuất
Kỷ niệm vào rêu phong
Ta đan áo cho đông
Bằng sợi hồng lửa hạ
Sợi vàng thu óng ả
Mùa trong nhau rộn ràng
Từ sương khói mênh mang
Khúc nhạc đời dìu dặt
Nghe như trong lòng đất
Hạt cựa mình xôn xao
***
THÁNG MƯỜI HAI
Run rẩy cành khô bến u hoài
Quầng mây buông mỏi chút sương phai
Thoảng nghe trong gió chiều hoang lạnh
Nốt trầm năm muộn Tháng Mười Hai
Đã xa lắm rồi xuân ngất ngây
Qua rồi hạ đỏ thắm tầng cây
Xa rồi thu lỡ tình theo lá
Đây tháng Mười Hai đông lắt lay
Dừng lại chút thôi cánh nhạn bay
Cho ta gửi với giấc mơ này
Về nơi nao ấy không ngày tháng
Phiêu lãng hồn ta với gió mây
Nghiêng hồn ta rót chén say đầy
Cho gió ngừng bay ấm vòng tay
Dẫu năm dốc cạn đời sương khói
Vũ khúc mùa đông vẫn đắm say
Ta gom chút nắng nhạt vương cây
Rủ đông thắp lửa sáng đêm dày
So lại dây đàn ta khẽ dạo
Khúc tình đông lặng Tháng Mười Hai
***
NHẠT
Nhạt nắng bên cồn nhạt gió phiêu
Hỏi sông đong nước được bao nhiêu
Mà sao bờ bãi chơ vơ thế
Mà sóng buồn tênh vỗ nhạt chiều.
***
DẪU
Đáy biển dẫu ngầm con sóng dữ
Vẫn hoe vầng nắng phía chân trời
Cuồng phong dẫu xé toang lòng đất
Vẫn vươn mầm sống khắp muôn nơi
Đường thiên lý chông gai tăm tối
Sẽ tới hừng đông với gió lành
Thân dẫu tan vùi trong cát bụi
Mộng còn gửi lại với trời xanh
(Chào mừng ngày Nhân quyền Quốc tế 10/12)
Nguyễn Thúy Hạnh