Phúc Lai G.B: Về cuộc chiến tranh của Putin ở Ukraine – Nhìn lại năm 2024

Ngày hôm qua theo báo cáo của Bộ tổng tham mưu các lực lượng vũ trang Ukraine, số “kiện hàng 200” lại cán mốc 2000 một lần nữa – 2010 kiện. Đó là số liệu của ngày 30/12 (tức là các sự kiện diễn ra vào ngày hôm trước), ngoài ra còn có: Số xe tăng bị đốt, 7 chiếc. Số xe bọc thép chở quân bị đốt,…

Đọc thêm

Trang thơ cuối năm: Thy An, Quảng Tánh Trần Cầm, Nguyễn Hàn Chung, Đặng Tiến (Thái Nguyên), Nguyễn Vĩnh Long, Huỳnh Liễu Ngạn

Cuối năm 2024 một bao hành lý lăn theo triền núi rơi xuống đồng bằng vỡ tung văng xa một túi thi ca  ngổn ngang văn tự trên vai đẫm ướt  gánh chữ thương lòng một chút ruộng đồng lúa thơm hạt nhỏ da nhăn gân nổi nhớ mãi phù sa  một tiếng hoan ca  từ giã năm tàn chợt nghe thật nhẹ tình yêu thiết tha… thy an…

Đọc thêm

Bùi Văn Phú:Tổng thống Jimmy Carter: Đại ân nhân của thuyền nhân vượt biển

Cựu Tổng thống Jimmy Carter vừa qua đời hôm 29/12/2024, hưởng thọ 100 tuổi. Hai năm qua ông trong tình trạng sức khoẻ yếu và được gia đình chăm sóc. Phu nhân của ông là bà Rosalyn Carter đã mất ngày 19/11/2023. Jimmy Carter là tổng thống thứ 39, lãnh đạo Hoa Kỳ từ 1977 đến 1981. Đó cũng là giai đoạn khởi đầu cao trào vượt biển…

Đọc thêm

Lê Chiều Giang: Khánh Trường. Rượu biết rót về đâu

“… Soi gương nhìn kỹ mặt màyCũng râu cũng tóc đủ đầy giống… ta!Thế nhưng trong cõi ta bàNhiều khi những tưởng mất cha cái mình…”[Khánh Trường] Tôi bị ám ảnh triền miên bởi những hình tượng ốm đau, kiệt quệ. Những lặng lờ thấp thỏm, sợ hãi đợi chờ cho một ngày cuối cùng, chấm hết… Nên đã rất ít khi tôi còn dám thăm hỏi ai…

Đọc thêm

Nguyễn Tấn Cứ: Tưởng nhớ nhà văn, họa sĩ tài hoa Khánh Trường

Không nhớ vào khoảng thời gian nào, lúc đó tôi đang ăn nhậu bù khú với bạn bè ở 81 Trần Quốc Thảo, trong khói thuốc bia rượu mù trời, khi cơn say bốc lên … bỗng có bàn tay khều khều phía sau, một tiếng nói như “truyền âm nhập mật” trong tai “ntc mầy có người từ bên kia về hỏi thăm kia, tôi cũng lào…

Đọc thêm

Nguyễn Viện: Phan Nguyên – Kẻ tuẫn đạo trên hành trình nghệ thuật

Quen biết hoạ sĩ Phan Nguyên có lẽ cũng đã hơn 20 năm, nhưng tôi chưa bao giờ nghe Phan Nguyên phát biểu điều gì về nghệ thuật. Cũng như chưa bao giờ nghe Phan Nguyên bình phẩm về tác giả mỹ thuật hay văn học nào. Sự im lặng của Phan Nguyên có thể chỉ là một khinh bạc với những điều thừa thãi. Nghệ thuật tự…

Đọc thêm

Nguyễn Tiến Cường: Jimmy Carter – Trái tim nhân ái nhất trong lịch sử nước Mỹ

Cựu Tổng Thống Jimmy Carter – tên đầy đủ là James Earl Carter Jr. – sinh ngày 01.10.1924 tại Plains, tiểu bang Georgia, từ trần ngày 29.12.2024 tại quê nhà, ông là Tổng Thống sống lâu nhất, hơn 100 tuổi – với cá nhân người viết – ông cũng là Tổng Thống nhân ái nhất trong lịch sử Mỹ. Sự ra đi của ông chắc chắn để lại…

Đọc thêm

Nguyễn Quốc Tấn Trung: Có phải Cựu Tổng thống Jimmy Carter “hy sinh sự nghiệp chính trị” để ủng hộ người Việt tỵ nạn?*

Báo chí người Việt ở nước ngoài có vẻ cũng không khác mấy so với báo chí chính thống trong việc điều chỉnh sự thật lịch sử để khớp nó với narrative chính trị mà họ đang thúc đẩy ở một giai đoạn nhất định.  Sau khi Tổng thống Jimmy Carter mất, họ biến ông thành một vị tổng thống ngược dòng chính trị quốc nội, “hy sinh…

Đọc thêm

Trùng Dương: Đài truyền hình ABC dàn xếp vụ kiện phỉ báng ảnh hưởng tới báo chí Mỹ ra sao?

Như nhiều người trong báo giới Mỹ, tôi sửng sốt trước tin hệ thống truyền hình ABC dàn xếp vụ Donald Trump kiện về vụ phỉ báng ngay ngày lẽ ra hai bên sẽ trình bầy tại tòa lý lẽ bên mình (disposition) trước khi vụ kiện bắt đầu. Theo đó, ABC và công ty mẹ là Disney thỏa thuận trả cho ông Trump $15 triệu đóng góp…

Đọc thêm

Thơ Hoàng Xuân Sơn: Ban sơ

ĐƠN VỊ GỐC Anh đứng mù một góc Khi nắng đã qua đời Sao em thấy anh được Ngoài trời tuyết đang rơi Tuyết trắng như thường lệ Như da trắng em cười Trên triền dốc hoán vị Người già rụng đôi mươi Như cây cành nhát gió Sợ cả bóng quang thiều Thu hồi một sinh vật Qua rồi mùa ái yêu Chầm chậm. từng lỗ thủng…

Đọc thêm

Tạ Duy Anh: Cồng kềnh do đâu?

Để giảm 100 ngàn người hưởng lương ngân sách chưa đến tuổi về hưu, con số theo bộ Nội Vụ là lớn nhất từ trước tới nay, sẽ phải mất một hoặc nhiều năm, cộng với nguồn ngân sách chắc chắn không nhỏ để “bù đắp” cho thiệt thòi của những người nằm trong diện tinh giản. Chưa kể chính quyền cũng phải vã mồ hôi để thực…

Đọc thêm

Phạm Lưu Vũ: Chào…củ mật!

Ngày mai bước sang tháng Chạp, là tháng “củ mật”. Tại sao gọi củ mật? Củ là củ soát, mật là nghiêm mật. Tháng củ mật là tháng phải kiểm soát nghiêm mật. Tháng Chạp là tháng nhiều cúng giỗ, lắm kẻ trộm, cho nên phải… “củ mật”. Quê tôi xưa tháng Chạp còn gọi là tháng ăn vạ. Là tháng các chủ nợ đi đòi tiền con…

Đọc thêm

Đỗ Quyên: Quần–đảo–tráo–tên (Kỳ 6)

Quần-đảo-tráo-tênTrường ca thời sự CHƯƠNG KẾT BỜ NAM CẢNG BIỂN TẬP KẾT  (Điệp khúc) … Bạn đã nghe về hai trận hải chiến xa xưa?  Bạn đã biết ai đã thua cả hai lần giữ đảo? [1] Trường ca này không thể không viết! [2] … Mỗi dăm chục hải lý đất liền ta lại nghĩ       ta lại tích Gần như là thật không nói cho đẹp hành hương…

Đọc thêm

Nguyễn Hưng Quốc: Chia tay Khánh Trường (1948-2024)

Tôi không thể nói tôi là bạn của Khánh Trường. Tôi gặp anh chỉ có một lần. Tôi có nhiều dịp qua California nhưng không thấy có nhu cầu đến thăm anh. Dù vậy, ở một phương diện nào đó, tôi cũng có thể nói quan hệ giữa anh và tôi khá gần gũi. Có sách gì mới, anh cũng đều gửi tặng tôi. Có khi, nhận được,…

Đọc thêm

Song Thao: Ôi Khánh Trường

Tôi đặt bút bắt đầu viết bài này vào chiều ngày vọng Giáng Sinh. Khánh Trường vẫn đang hôn mê trong nhà thương từ hơn tuần nay. Chàng vẫn còn đang bám vào cõi ta bà này. Trận đấu giữa Khánh Trường và anh Thần Chết đã qua tới phút 89. Phần thắng nghiêng hẳn về anh thần trang bị bằng chiếc lưỡi hái. Cô cháu Hòa Bình…

Đọc thêm

Truyện ngắn Tiểu Lục Thần Phong: Khù khờ thi tứ

Thế là gã tỉnh ra, tỉnh hẳn như người lim dim chợt thấy kẻ trộm vào nhà, tỉnh tợ như chơi xì ke vừa vã thuốc gặp cảnh sát. Nói theo lối thiền gia thì gã ngộ, đã một thời gian dài gã cứ thấy cái gì ngộ ngộ là vác, giờ thì khác rồi, không vác nữa nên ngộ hay là ngộ mà không vác nữa thì…

Đọc thêm

Phạm Đình Trọng: Quyền trở thành người tốt

Vâng. Ai cũng có quyền trở thành người tốt. Đó là quyền đương nhiên và chính đáng như quyền được sống, quyền được mưu sinh của mọi con người đang có mặt trong cuộc đời. Nhưng cùng với quyền trở thành người tốt, con người còn có nghĩa vụ phải chịu trách nhiệm về sự có mặt của mình trong cuộc đời, chịu trách nhiệm về mọi ứng…

Đọc thêm

Cù Huy Hà Vũ: “Liệu cơm gắp mắm”: Chính Hoàng Tuấn Công làm hỏng di sản tục ngữ của cha ông

Ngày 13/12 vừa qua, DĐTK có đăng bài “Thế nào là “liệu cơm gắp mắm” và “nếm mật nằm gai”? của nhà nghiên cứu, phê bình ngôn ngữ độc lập Hoàng Tuấn Công. Thực ra đây là bài đăng lại từ 2 bài viết “Thế nào là “liệu cơm gắp mắm” và “Nông dân nào “nếm mật nằm gai”?” trên Facebook của tác giả Hoàng Tuấn Công, phê…

Đọc thêm

Nguyễn Tiến Cường: Cuộc nội chiến của MAGA

Cuộc nội chiến giữa những người Cộng hòa MAGA (Make America Great Again) đã bắt đầu, hứa hẹn những xung đột nẩy lửa. Một bên là những MAGA truyền thống, còn gọi là MAGA gốc, hay MAGA nền tảng – những người da trắng ít học, bảo thủ, chống lại nhập cư, …Họ tin rằng việc chính phủ hiện nay – tìm cách bảo vệ quyền bình đẳng…

Đọc thêm

Uyên Nguyên: Hợp Lưu: Biểu tượng văn chương hải ngoại và di sản Khánh Trường

Giữa những biến thiên khắc nghiệt của lịch sử, văn học Việt Nam hải ngoại vươn lên như một dòng chảy bất tận, mang theo cả nỗi đau ly hương và khát vọng tái sinh bản sắc. Trong bức tranh đó, Hợp Lưu nổi lên không đơn thuần chỉ là một tạp chí, mà chính là một hiện tượng văn hóa độc đáo, nối kết những dòng chảy…

Đọc thêm

Nguyễn Gia Kiểng : Thấy gì qua Cộng Đồng Người Việt tại Pháp?

Cuối tháng 9 vừa qua Tổng Hội Sinh Viên Việt Nam tại Paris đã long trọng kỷ niệm 60 năm thành lập và sinh hoạt (1964 -2024). Anh chị em sinh viên và các thế hệ đàn anh đã hân hoan tham gia các lễ hội kỷ niệm này. Tổng Hội Sinh Viên Việt Nam tại Paris là tổ chức người Việt hải ngoại lâu đời nhất vẫn…

Đọc thêm

Nguyễn Quốc Tấn Trung: “Đặc xá”, “Xá tội” và câu chuyện của Tổng thống Biden

Nghiên cứu và theo dõi hệ thống tư pháp Hoa Kỳ nhiều năm, đây có lẽ là tin làm tôi suy nghĩ nhiều nhất.  Dưới đây là một số phân tích để độc giả cân nhắc sự bất thường lẫn bình thường của vụ việc này. 1. Vị trí của “Xá tội” trong mô hình chính trị – pháp lý Trước hết, thẩm quyền “Xá tội” của Tổng…

Đọc thêm

Trần Quí Phiệt: Tại sao tôi viết*

Con người có thể sống còn trước tai ương khủng khiếp và tôi cũng không ngoại lệ. Việc mất Huế và sự thất lạc gia đinh tôi trong lúc chạy loạn nhận chìm tôi vào hố thẳm của tuyệt vọng và chán chường trong một thời gian và khiến tôi nẩy sinh ý muốn chết. Sau hai năm cảm thấy như không còn sống, một cách thực mầu…

Đọc thêm

Thơ Khaly Chàm: Hiện thể bất biến

hiện thể bất biến khi linh hồn hội tụ thành ánh sángthể biết liên tục nổ vỡ trong những khái niệmhiện tại và quá khứ chỉ cách nhau khe hở cho dù được tính bằng mi rô métsự nhẫn nại để chui qua chạm mặt bóng tối mật ngữ tùy thuộc lập trình chờ ngày khởi diễnsiêu vi trùng ác tính hiện hình im lặng kháng thuốc mặt…

Đọc thêm

Thơ Ngô Nguyên Dũng: Cây vẫn đứng chờ xanh trở lại

núi  Kính tiễn Hòa thượng Thích Tuệ Sỹ (1943-2023) chim ngàn vỗ cánh về ngang núi sừng sững hoàng hôn tựa trăm năm bát nhã vọng vang sang sảng gọi vách đá kim cang bồ đề tâm *** cây vẫn đứng chờ xanh trở lại ngồi xuống. ghi lại những muộn phiền hoài nghi khắc khoải đời bỗng nghiêng sắc huyền hỏi nặng rưng rưng nhớ chấm phẩy….

Đọc thêm

Nguyễn Cung Thông: “Tiếng Việt từ TK 17: tóm tắt một số phong tục và các cách dùng như lêu trâu (tlâu) húc nhau, khêu đèn, trêu (tlêu), ghẹo” (phần 49)

Phần này bàn về các cách dùng lêu trâu (tlâu) húc nhau, khêu đèn, trêu (tlêu), treo, trèo, leo, ghẹo và các từ liên hệ như nêu, xeo bè (~ chèo bè) – từ thời Linh mục de Rhodes và các giáo sĩ Tây phương sang Á Đông truyền đạo. Đây là lần đầu tiên cách dùng này hiện diện trong tiếng Việt qua dạng con chữ La…

Đọc thêm

Uyên Nguyên: Từ Phù Sa Quê Hương Đến Biển Lớn Văn Học

Văn học, như những gì người ta thường ví von, là một dòng sông bất tận, không ngừng chảy, không ngừng chuyên chở. Nó mang theo ký ức, cảm xúc, những chất liệu sống động của đời người, và còn hơn thế nữa, là tiếng vọng của một nền văn hóa, một thời đại, một dân tộc. Đối với văn học Việt Nam, dòng sông ấy không chỉ…

Đọc thêm

Nguyễn Đức Tùng: Thư gởi năm 2065

Khi con đọc những dòng này, ta không còn nữa. Nhiều người quanh đây có lẽ cũng không còn nữa.  Lịch sử thay đổi nhanh đến chóng mặt. Ta nhớ năm 1982, một người bạn bảo rằng trong tương lai khi nói chuyện điện thoại, người ta có thể nhìn thấy mặt nhau. Điều ấy là không thể tưởng tượng được. Nhưng vào lúc này, bốn mươi năm…

Đọc thêm

Trần Doãn Nho: Nhân chuyến “tự nguyện ra đi” của nhà văn Quỳnh Dao

Nhà văn Quỳnh Dao (瓊瑤 = Chiung Yao) quyên sinh vào ngày 4/12/2024. Trong lá thư vĩnh biệt, bà viết: “Xin đừng khóc, đừng buồn, đừng thương tiếc gì cho tôi. Tôi đã “nhẹ nhàng ra đi” rồi.“Nhẹ nhàng ra đi” [幡然=phiên nhiên] [1] là nhóm chữ yêu thích của tôi. Nó biểu tượng cho một chuyến bay tự chủ, tự tại, tự do, bay lượn một cách…

Đọc thêm