Thơ tháng Tư: Nguyễn Đình Bổn, Cao Vị Khanh, Hoàng Xuân Sơn, Bùi Chí Vinh

Da vàng. Tranh Đinh Trường Chinh

Buồn tháng tư

Đi qua những phố bụi lầm
Màu mưa xa lắc nắng bầm dập tôi
Ngã tư bóng mẹ quê ngồi
Đồng tiền bố thí- mồ hôi phố phường…

Phấn son tủi hổ đèn đường
Những người em bán tàn hương xứ người 
Đi qua hào nhoáng đười ươi
Những vênh váo mặt những cười cợt đau

Đi qua ký ức máu trào
Những hồn cộng nghiệp dưới màu biển xanh
Có đêm ngủ giữa thị thành
Giật mình tiếng gọi thất thanh năm nào!

Nguyễn Đình Bổn

***

Lệ Sử 

Người thức từng đêm theo vận nước,
lệ sông Gianh thấm ướt ngàn sao.
Tội những người đi xanh tóc mượt
kéo về chết thảm trắng chân hào.

Em có nghe rền theo thiên cổ
lời nguyền rủa động suốt thiên thu.
Em có nghe rì rào sóng vỗ
nợ tiền khiên kêu réo oán thù.

Người vác nát tan lầm lũi bước
chín tầng thảm họa bủa giăng giăng.
Người chết hai lần không thấy được
cõi dương gian sống giữa mộ phần.

Tôi thức trắng đêm sầu trắng mắt
ngó dòng sông nhỏ hệt chỉ tay.
Ai xắn lằn dao đau xé đất
để rần rần máu chảy đêm ngày.

Tôi đã khóc tin anh chết trẻ.
Cánh dù xưa giỡn gió chín tầng.
Anh nổ súng, trăm năm bỗng nhẹ
đất sững sờ, trời cũng bâng khuâng.

Tôi đã khóc đêm anh trốn trại
xác vắt hờ rào kẽm gai cao,
tay bấu víu mộng đời bất toại,
mắt nhớ người ấp lạnh hôm nào.

Tôi đã khóc tin em vượt biển
xác bập bềnh vùi lấp bãi hoang.
Em rồi tới cõi không hư huyễn.
Tự do thường đổi giá trái ngang.

Ôi đảo khổ, người hung, biển dữ.
Mộng tan hoang hờn gió tha phương.
Ai cắm vội hàng bia kẻ chữ
sống lênh đênh, chết lỡ độ đường.

Tôi đã khóc khi thuyền cặp bến
hồn lao đao, rừng lảo đảo cao
ngó trùng trùng người ngơ ngác đến
ngó cờ vàng ba vết đỏ cào.

Em có biết mùa đi rất lạ.
Tháng trọng xuân, lòng thấy lạnh tanh
tim thắc thỏm nỗi niềm khó tả.
Dường trong ta, thương phế không lành !

Ôi xứ sở muôn trùng, bỗng nhớ.
Những oán hờn trầm tích không tan.
Tôi đã sống tột cùng tan vỡ
chờ tin vui nhúm lại tro tàn.

…………

Ôi … đất nước có còn vui kịp
Một đời tôi héo úa từng giờ !

Cao Vị Khanh

***

Tháng Tư phần mềm

Là chiếc vỏ nhũn của lòng bất hạnh
Gai nhọn. Hầm chông. Xích xe tăng

Chúng ta được trao phần mềm tất cả các ứng dụng lỗi thờ
Cài đặt lên những nòng pháo rỗng
Cuộc tự vệ của tín hiệu ngược chiều
Đăng quang thần thánh

Khi lời tuyên truyền lọt vào tai bọn xuẩn
[chẳng phải là hư cấu của truyền thuyết chuyên không]
Lưỡi lê cứ xốc tới chỗ không người

Giày nón dàn trận chào hàng bãi rác
Quả lựu đạn nổ tung tất cả vật liệu cứng thời thượng cổ
Mệnh giá đương thời leo thang

Không ai biết được
Lưỡi cuốc là hiệu ứng của phần mềm
Tháng Tư

Hoàng Xuân Sơn 
Ngày M –
Mặt Trời nuốt chửng
8.4.2024

***

Tranh: Đinh Trường Chinh

Khát nước ở miền Tây

Em kể về miền Tây anh nghe 
Trời có mây, dưới nước có ghe 
Khiến cho anh biến thành con cá 
Mắc lưới, làm sao nhớ lối về

Em kể về miền Tây hôm qua 
Còn hôm nay châu thổ xót xa 
Kinh rạch sông hồ trơ cạn đáy 
Hạn hán lòng em hết đậm đà

Em kể về miền Tây hôm kia 
Còn hôm nay đất nứt chia lìa 
Sáu câu vọng cổ đau vành nón 
Thức cùng em hứng nước nửa khuya

Em kể về miền Tây hôm xưa 
Còn hôm nay thương mấy cho vừa 
Hồn anh xơ xác như ngọn cỏ 
Ngóng đợi cùng em một chút mưa

Thôi em đừng kể, em đừng kể 
Mới kể sơ sơ đủ chết người 
Miền Tây đã mất dần vựa lúa 
Giờ thêm cơn khát tự do ơi!

Bùi Chí Vinh 

10-4-2024