Cao Vị Khanh

Truyện ngắn Cao Vị Khanh: Đoạn trường khúc

Vũ gốc người Vãng Phố, theo cha đọc sách ở tuổi còn ham đánh đáo, chưa lên bảy đã làu thông quốc sử, lại lấy sách Tang Thương Ngẫu Lục mà luận chuyện đời, làm ai nấy đều lạ. Lớn lên đổi tánh bê tha, cứ tính chuyện rong chơi, rồi lân la kết bạn với bọn văn nhân phóng đãng, chẳng coi gì là trọng, cứ đem…

Đọc thêm

Cao Vị Khanh: Bài tùy bút tháng Tư

Hình minh họa: Dương Nhân Giả sử bắt chước Thanh Tịnh … … Hằng năm cứ vào cuối thu, khi lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỷ niệm hoang mang của  buổi tựu trường … mà viết lại … … Hằng năm cứ vào đầu xuân khi lá ngoài đường trổ xanh và trên…

Đọc thêm

Cao Vị Khanh: Tháng Tư đọc lại Biên cương hành – Phạm Ngọc Lư

BIÊN CƯƠNG HÀNH Biên cương biên cương chào biên cươngChào núi cao rừng thẳm nhiễu nhươngMáu đã nuôi rừng xanh xanh ngắtNúi chập chùng như dãy mồ chônGớm, gió Lào tanh mùi đất chếtThổi lấp rừng già bạt núi nonMùa khô tới theo chân thù địchTa về theo cho rậm chiến trườngChiến trường ném binh như vãi đậuĐoàn quân ma bay khắp bốn phươngLớp lớp chồm lên đè…

Đọc thêm

Cao Vị Khanh: Tháng Tư – Tháng thầm

Ờ thì tôi muốn viết một điều gì đó cho em, khi tháng tư đang lật bật sắp hết và những hàng phố quanh đây đang háo hức bày bàn ghế ra vỉa hè. Rồi thì trên trời những đám mây xám thôi không còn dậm dật những hột tuyết cuối mùa. Hoa xuyên tuyết đã rút ngược vào lòng đất và những đóa uất-kim-hương nở sớm, bụ…

Đọc thêm

Thơ tháng Tư: Nguyễn Đình Bổn, Cao Vị Khanh, Hoàng Xuân Sơn, Bùi Chí Vinh

Buồn tháng tư Đi qua những phố bụi lầmMàu mưa xa lắc nắng bầm dập tôiNgã tư bóng mẹ quê ngồiĐồng tiền bố thí- mồ hôi phố phường… Phấn son tủi hổ đèn đườngNhững người em bán tàn hương xứ người Đi qua hào nhoáng đười ươiNhững vênh váo mặt những cười cợt đau Đi qua ký ức máu tràoNhững hồn cộng nghiệp dưới màu biển xanhCó đêm ngủ…

Đọc thêm

Thơ Tháng Tư: Cao Vị Khanh, Lê Minh Hiền

THÁNG TƯ VÀ NHỮNG HỆ LỤY CỦA NÓ 1- Tháng tư và những mộ phần,những thiên đường máu và trần gian xương.Mỗi sinh ly, mỗi đoạn trường.Mỗi tử biệt, mấy tang thương một đời.Buồn tháng tư! Hận thấu trời! 2- Tháng tư đắp hở mộ phầnhồn oan sông núi kêu than. Thiệt buồn.Bốn mươi năm. Máu lệ tuônđỏ trang dị sử để hờn tổ tông.Người đi, thân dạt…

Đọc thêm

Thơ Nguyễn Hiền, Cao Vị Khanh, Huỳnh Liễu Ngạn, Hoàng Xuân Sơn

Hồ Xuân Hương, Đà Lạt   ĐÀ LẠT ƠI TA NHỚ NHỮNG NGÀY XƯA   Chiều nhá nhem ngồi nhìn mảnh vườn đồi dốc thấp cao bình yên chìm dần vào bóng tối thèm ly cà phê mỏng manh cơn gió lạ nỗi nhớ rớt trên mặt ao ngoằn nghoèo như khúc sông mắc cạn tôi thấy mình đang tựa lưng vào Đà Lạt thuở hút bastos xanh…

Đọc thêm

Cao Vị Khanh: Nguyễn Đình Toàn, nhạc chủ đề

Mai tôi đi như máu chảy ngoài timXin khấn nguyện cả mười phương tám hướngCho quê hương u mê ngày thức tỉnhĐể dù xa có chết cũng vui mừng (“Mai tôi đi”, tác giả Nguyễn Đình Toàn) Ông Nguyễn Đình Toàn có lẽ là một trong đám con cháu được cưng chìu nhất của … Ông Trời – nếu thực có một ông được gọi là ông trời….

Đọc thêm

Cao Vị Khanh: Tháng Giêng và những muộn phiền

Rồi tết qua đi, sầu ở lại Quê nhà xa huốt một đường bay Rượu xuân ai ướp mùi quan ảiMà thấm xa thêm những dặm dài! Bốn câu hai mươi tám chữ, cụt ngủn. Lỡ có muốn thêm cũng chẳng biết thêm gì. Mà có thiếu gì không, mấy câu gọi là thơ, buổi chiều mùng-ba năm đầu tiên ăn- tết ở xứ người. Một năm trước…

Đọc thêm

Thơ Cao Vị Khanh

RƯỢU KHÔN CẦM -gửi theo MT- Ta vẫn ngồi nguyên, đối bóng imNgười đi chân nhũn có ai kềmChén rượu trần gian chừng đã cạnChần chờ chi nữa, có gì thêm? Người đi bất chợt, thế mà hayRượu đã khôn cầm cứ uống sayRồi mai đập chén vào hư ảoRượu của mười phương, trả lại mây Rượu đỏ như lòng thuở mới yêuRót tràn theo mấy bóng đời…

Đọc thêm