Hoàng Xuân Sơn

Thơ Nguyễn Hoàn Nguyên, Hoàng Xuân Sơn

Ở NƠI MÂY TRẮNG BỀNH BỒNG ở nơi đang mùa hètheo dấu chân hoài niệmmùi hương ngọc lancùng tiếng thở dài bức xúc trong đêmnhận ra em đang ngồi độc thoạimùa thu đã đếnở nơi mây trắng bềnh bồngvà những con chữ tự kiểm duyệt em lần mò lên từng bậc thang tâm tưởngvươn tay mở khung cửa đóng kínhgọi mời vầng dương soi sáng căn phòngbên ngoài…

Đọc thêm

Thơ Thy An, Hoàng Xuân Sơn

Tháng 7, tháng 8 tháng 7 đi qua khu vườn vang vọng những tiếng đời bay mỏi chợ phù hoa tan trên miệng môi rồi một ngày trông đợi ngồi sâu hang núi cõi thiên thu đọc lại bài thơ cuộc đời như bàn cờ trên đá chất đầy những ô trống vắng hoa rơi bên thềm cửa buổi chiều nhìn nhau ấm lửa khơi lòng… tháng 8…

Đọc thêm

Thơ Hoàng Xuân Sơn

“Đời sẽ thấy chúng ta sống không cầu” (Dạ Khúc, Phạm Duy, từ Serenade Schubert )  Ông Phạm viết một câu đại thống khoái. Như không. Như.[ Như]? Dù đời ông có lúc chi li từng tem phiếu               Như anh.  Như tôi. Chúng ta biết sống. Biết đủ V Ô  C Ầ U* nhón gót đi trong đêm sợ làm mất giấc ngủ sợ hư không trở mình…

Đọc thêm

Hoàng Xuân Sơn: Tháng Ba, tưởng niệm Thanh Tâm Tuyền

the freezing rain  Vanh váchmồn mộtvanh váchChợt nghe tiếng ván gõlách cáchbuồnTrời đóng đinh gộp màn sươngCách chi khêu gợi mùi hươngđãtànNgùi ngùi giúmột chấm thanRa rả bọng nước oán thán âm mùU u trời niềng rănghưOng bướm chết ngạtcúc cu đánh đồngTrời hànhmỗi cơn mưa đôngKính mùnạovét chất đốnglũy thànhỞ xứ người tuột điêu linhKhông ai mua bángiọt mình cứ raoDồn. lan. một cuộc xáo xàoCửa thông…

Đọc thêm

Thơ Hoàng Xuân Sơn: Yêu dấu tuyệt mù

[ bái biệt Cao Hữu Điền.                                       nhớ Sơn Cường Giang Lộc                                    Văn … ] Biển xéo như một cơn thất vọngChúi mũi đưởng về rợn bao laLau một lõm kính mù gương thủyMùa trút xiêm y giữa phố nhà Hôm qua nhận hung tin người bạnRuộng đất cao hữu đã qua…

Đọc thêm

Thơ Hoàng Xuân Sơn

(tựa một chữ [kiểu phiếm Song Thao) mặc  tìm một nốtgiữa cung đànhở hang giai điệuvì nàng môi cong[cớn lên]hôn giữa đỉnh đồngthui chột         tôicả bốn tròng mắtcâmlàm răng ghì siết được cầmkhi dây tư mãôm chầm lấyhưchiều trờicũng cố làm nưđể đêm tốimặckhúc lừ đừtreo *** từ lỡ bộkhi đã về chiềulà khi quanh quẩnhoang liêu một mìnhsậm buồnmặt lá chung chinhđèn xuyên…

Đọc thêm