Hoàng Xuân Sơn

Hoàng Xuân Sơn: Tháng Ba, tưởng niệm Thanh Tâm Tuyền

the freezing rain  Vanh váchmồn mộtvanh váchChợt nghe tiếng ván gõlách cáchbuồnTrời đóng đinh gộp màn sươngCách chi khêu gợi mùi hươngđãtànNgùi ngùi giúmột chấm thanRa rả bọng nước oán thán âm mùU u trời niềng rănghưOng bướm chết ngạtcúc cu đánh đồngTrời hànhmỗi cơn mưa đôngKính mùnạovét chất đốnglũy thànhỞ xứ người tuột điêu linhKhông ai mua bángiọt mình cứ raoDồn. lan. một cuộc xáo xàoCửa thông…

Đọc thêm

Thơ Hoàng Xuân Sơn: Yêu dấu tuyệt mù

[ bái biệt Cao Hữu Điền.                                       nhớ Sơn Cường Giang Lộc                                    Văn … ] Biển xéo như một cơn thất vọngChúi mũi đưởng về rợn bao laLau một lõm kính mù gương thủyMùa trút xiêm y giữa phố nhà Hôm qua nhận hung tin người bạnRuộng đất cao hữu đã qua…

Đọc thêm

Thơ hai câu của Hoàng Xuân Sơn

h a i c â u h â u c a i________________________________________________                                  k h ú t b a i k h a i b ú t H Ụ T Hụt miếng bánh                    Hụt chiếc hônĐời ta hụt cả mối buồn thiên thu.  ** D I Ệ U Vụng về tôi           Diệu dụng emChúng ta sở hụi…

Đọc thêm

Thơ Hoàng Xuân Sơn

(tựa một chữ [kiểu phiếm Song Thao) mặc  tìm một nốtgiữa cung đànhở hang giai điệuvì nàng môi cong[cớn lên]hôn giữa đỉnh đồngthui chột         tôicả bốn tròng mắtcâmlàm răng ghì siết được cầmkhi dây tư mãôm chầm lấyhưchiều trờicũng cố làm nưđể đêm tốimặckhúc lừ đừtreo *** từ lỡ bộkhi đã về chiềulà khi quanh quẩnhoang liêu một mìnhsậm buồnmặt lá chung chinhđèn xuyên…

Đọc thêm