
Nợ đời. Thơ Cao Vị Khanh
TÊN ĐÃNG TỬ KHỐN CÙNG Người vai khoác áo phong sương rất mực dạo qua đời giữa buổi chợ nhiễu nhương. Ghé Bến Cảng, xế chiều mưa nước đục lòng hoang mang đón chim nhạn hỏi đường. Chim có nói cũng chỉ toàn ẩn ngữ! Trời cao xanh trời có nói gì đâu! Con nước lớn đã qua dòng sông cũ chở trăng xưa tách bến một đêm…