Thơ Thy An, Cao Vị Khanh

Hư ảo tàn năm chiều xô dạt thác ghềnh lung lay tâm thức  lá phong đầy lối nhỏ nhìn lại tóc người thêm bạc hồ nước trong hiện bóng mây trời kể lể phân vân ngoảnh mặt đi phố đã lên đèn đóm lửa bên đường heo hắt bình yên qua phố vắng niềm hư ảo tàn năm  bầu trời chở nỗi buồn theo gió rơi trên áo…

Đọc thêm

Thơ Quảng Tánh Trần Cầm: Vô Đề

vô đề  1.   cuối năm trong ngôi nhà vắng  nằm nghe thằn lằn chắc lưỡi  đưa tay chào buổi chiều  trời như qua cơn mưa vội  bất chợt thấy khung hình trống không  ai đã vượt thoát thời gian?   2.   ngôi nhà cũ  cặp bình xưa  ngày sụt sùi vắng lạnh  nhang tàn hư ảo ẩn nấp  bên này giấc mơ đi lạc  gặp lại tôi giữa ban…

Đọc thêm

Thơ Đặng Tiến (Thái Nguyên): Vô Đề

VÔ ĐỀ 1. Tôi nhớ day dứt bài ca dao không rõ có từ hồi nảo hồi nào“Ông nỉnh ông ninhÔng ra đầu đình ông gặp ông nảng ông nangÔng nảng ông nangÔng ra đầu làng ông gặp ông nỉnh ông ninh”Trời ơi!Buồn nhức nhốiBuồn nhức xươngQuẩn quanh u tốiLàngXãThônÔng nỉnh ông ninh ông nính ông nịnh ông nìnhCả một đời trăm năm trăm tuổi bách niên đại…

Đọc thêm

Thơ Thy An, Nguyễn Hoàn Nguyên

Nỗi niềm cuối năm nỗi niềm đè nén trong chiếc lon sắt màu đỏ kêu leng keng ngày cuối năm bình an lấy từ cây cỏ len vào vu vơ tâm thức  lang thang như tờ lịch nằm im thiên thu đi qua những con tàu  thành phố lên đèn khêu gợi người con gái khỏa thân trong tranh hát bài thơ mong manh như đêm hát cùng…

Đọc thêm

Nguyễn Hữu Nghĩa: Về bài thơ phổ nhạc Khúc Thụy Du

Có những bài thơ, đầy cảm xúc, sau khi được soạn thành ca khúc, nó biến dạng, trở thành một thứ cảm xúc khác, trong một hoàn cảnh khác, và vẫn cứ hay. Đó là trường hợp bài thơ “Khúc thuỵ du” của Du Tử Lê (Lê Cự Phách, 1942-2019) viết năm 1968. Đó là một bài thơ thời thế thảm khốc, biến thành một bài nhạc tình,…

Đọc thêm

Chùm Thơ Năm Mới nhiều tác giả, Lê Minh Hiền chuyển ngữ

1. NGUYỆN CẦU ĐẦU NĂM  By Jackie Kay  Hãy nhớ cho, thời khắc giao thừa khi tương lai xuất hành như một tờ giấy trắng tinh  một cuốn lịch xinh xinh, một cơ hội mới toanh. Trên lớp tuyết trắng dày Em nguyện cầu cho những dấu chân trinh nguyên rồi nhìn chúng biến đi cùng cuồng phong nồng nhiệt. Chuốc đầy ly rượu! Cho chúng mình đây!…

Đọc thêm

Trang thơ cuối năm: Thy An, Quảng Tánh Trần Cầm, Nguyễn Hàn Chung, Đặng Tiến (Thái Nguyên), Nguyễn Vĩnh Long, Huỳnh Liễu Ngạn

Cuối năm 2024 một bao hành lý lăn theo triền núi rơi xuống đồng bằng vỡ tung văng xa một túi thi ca  ngổn ngang văn tự trên vai đẫm ướt  gánh chữ thương lòng một chút ruộng đồng lúa thơm hạt nhỏ da nhăn gân nổi nhớ mãi phù sa  một tiếng hoan ca  từ giã năm tàn chợt nghe thật nhẹ tình yêu thiết tha… thy an…

Đọc thêm

Thơ Hoàng Xuân Sơn: Ban sơ

ĐƠN VỊ GỐC Anh đứng mù một góc Khi nắng đã qua đời Sao em thấy anh được Ngoài trời tuyết đang rơi Tuyết trắng như thường lệ Như da trắng em cười Trên triền dốc hoán vị Người già rụng đôi mươi Như cây cành nhát gió Sợ cả bóng quang thiều Thu hồi một sinh vật Qua rồi mùa ái yêu Chầm chậm. từng lỗ thủng…

Đọc thêm

Đỗ Quyên: Quần–đảo–tráo–tên (Kỳ 6)

Quần-đảo-tráo-tênTrường ca thời sự CHƯƠNG KẾT BỜ NAM CẢNG BIỂN TẬP KẾT  (Điệp khúc) … Bạn đã nghe về hai trận hải chiến xa xưa?  Bạn đã biết ai đã thua cả hai lần giữ đảo? [1] Trường ca này không thể không viết! [2] … Mỗi dăm chục hải lý đất liền ta lại nghĩ       ta lại tích Gần như là thật không nói cho đẹp hành hương…

Đọc thêm

Thơ Khaly Chàm: Hiện thể bất biến

hiện thể bất biến khi linh hồn hội tụ thành ánh sángthể biết liên tục nổ vỡ trong những khái niệmhiện tại và quá khứ chỉ cách nhau khe hở cho dù được tính bằng mi rô métsự nhẫn nại để chui qua chạm mặt bóng tối mật ngữ tùy thuộc lập trình chờ ngày khởi diễnsiêu vi trùng ác tính hiện hình im lặng kháng thuốc mặt…

Đọc thêm

Thơ Ngô Nguyên Dũng: Cây vẫn đứng chờ xanh trở lại

núi  Kính tiễn Hòa thượng Thích Tuệ Sỹ (1943-2023) chim ngàn vỗ cánh về ngang núi sừng sững hoàng hôn tựa trăm năm bát nhã vọng vang sang sảng gọi vách đá kim cang bồ đề tâm *** cây vẫn đứng chờ xanh trở lại ngồi xuống. ghi lại những muộn phiền hoài nghi khắc khoải đời bỗng nghiêng sắc huyền hỏi nặng rưng rưng nhớ chấm phẩy….

Đọc thêm

Đỗ Quyên: Quần-đảo-tráo-tên (Kỳ 5)

Quần-đảo-tráo-tênTrường ca thời sự CHƯƠNG 9KINH TUYẾN  NGƯỜI RANH GIỚI VIP nầy [1] Nhiều lúc như một cái bùng-binh [2] (hay một vài trong 10  đôi khi đồng thời cả 10 tùy thời điểm, nội dung đề tài, diễn đàn đăng tải) ở hòn ngọc viễn đông  đệ nhất bùng binh tự do  đệ nhị bùng binh quảng trường trang liệt nữ  đại khái cứ thế cứ thế …

Đọc thêm

Thơ Nguyễn Viện: Hơi thở trong sương

HƠI THỞ TRONG SƯƠNG Như những hàng cây yêu nhau trên ngọn đồinhững con thú hoang làm tình trong hốc núicô gái và tôi, đồng tính bên hồ, ôm nhau thở. Từ mùa đông đến mùa xuân, những bông hoa dại nở tràn lan khắp cánh đồngtôi nói, em là sự sống. vì thế, hãy để cho anh thở bằng hơi thở em. Bầu trời dưới chỗ em…

Đọc thêm

Terry Lee: Ba bài thơ Tết của Tô Đông Pha

Mở đầu:  Tô Đông Pha (1037-1101), tên thật là Tô Thức, là một trong tám đại văn hào của thời Đường Tống, cùng với cha ông là Tô Tuân và em trai Tô Triệt. Năm nhân vật nổi tiếng kia là Hàn Dũ và Liễu Tông Nguyên, thuộc đời Đường, và Âu Dương Tu, Tăng Củng và Vương An Thạch, thuộc đời Tống. Ngoài văn chương, Tô Thức…

Đọc thêm

Thơ Trần Mộng Tú:  Thôi, Đừng Tìm Em Nữa

Em muốn lợp lại đời mìnhnhư giáo đường lợp lại những viên ngóicon chim bồ câu mẹ sẽ tìm đếnôm ấp trái tim emmột sángnỗi buồn em mọc cánhbay điEm là con Chim nhỏbỏ lại mẹ và những viên ngóilần đầu tiên biết đến bầu trời Em muốn trườn lại đời mìnhnhư con Giun nằm ngủ dưới phiến đá mùa Đôngmột sáng thức dậytrườn vào mùa Xuân vừa…

Đọc thêm

Thơ Cao Vị Khanh, Nguyễn Vĩnh Long, Hoàng Xuân Sơn

GỞI LẠI EM THÀNH PHỐ CÓ TÔI 1. Gởi cho em góc phố người bốn mươi năm đã, vẫn đời lưu vong. Hàng ghế trống, dãy bàn không thèm xưa mỗi bước một vòng tay ôm. 2. Gởi cho em góc phố cười góc đi tay níu, góc ngồi tay ôm. Góc xưa mê hoặc môi hôn, góc nay tôi đứng bồn chồn. Môi trơn. 3. Gởi cho…

Đọc thêm

Đỗ Quyên: Quần-đảo-tráo-tên (Kỳ 4)

Quần-đảo-tráo-tênTrường ca thời sự CHƯƠNG 7KINH ĐỘ (Các khúc vô đề) 7.1              Nắng Xối Đỉnh Đầu [1] trưa xuân bừng nỗi nhớ cơn mưa ngày này tháng ấy quê nhà kìa cặp uyên ương nhà sóc nhảy chuyền cổ thụ anh đào – Hai bạn trẻ kiếm ăn chi trên trển hay động tình nhật thực bắc bán cầu – Bé cái nhầm rồi quan bác hổ danh…

Đọc thêm

Thơ Inrasara

TAM TẤU ORCHID ISLAND TAIWAN Chuyển ngữ sang tiếng Anh: Nguyễn Thị Phương Trâm [1] DUY RÁC HẠT NHÂN LÀ MUÔN NĂM Sông núi biến đổiTriều đại chuyển đổiQuốc gia dời đổiLòng người bấp bênh thay đổi không lườngDuy rác hạt nhân là vĩnh cửu. Terrains changingRise and falls of empiresa changing nationa constant changeable human heartexcept forever is nuclear waste. [2] MODERNIZATION Và họ hiện đại hóa đời…

Đọc thêm

Đỗ Quyên: Quần-đảo-tráo-tên (Kỳ 3)

Quần-đảo-tráo-tênTrường ca thời sự CHƯƠNG 5 “THỦY TRIỀU NGƯỜI NHÂN LOẠI BỂ” [1] 5.1   BÀI HỌC MƠ SÁNG TÁC THỰC                       … Đổ Quiên ngươi mơ hay tỉnh  nghe đây nghe đây nống lên  hô biến phản Tự sự bỏ Khách quan giải Cấu trúc  phóng Ngôn từ phá Trật tự chống Diễn dịch liên Văn bản đồng…

Đọc thêm

Thơ Đặng Tiến (Thái Nguyên): Bài Ca Lên Đường

(Nhân Hành giả Thích Minh Tuệ lên đường sang Đất Phật. Đi theo bằng bài ca này.) Tây Trúc như một niềm ấp ủVạn dặm đường dài quyết một lầnBộ hành cất bước về với PhậtChân trần! Chân trần! Chỉ chân trần! Cứ lặng lẽ ngày đi đêm nghỉKhông cần rực rỡ áo cà saTrong tay chỉ lõi nồi cơm điệnChuông mõ không. Cũng không hương hoa. Cũng…

Đọc thêm

Thơ Trung Dũng Kqđ: Trời hành một cuộc đắm say

TRỜI HÀNH MỘT CUỘC ĐẮM SAY Cái khuya che khuất cái trăngĐể cái đêm cái nhố nhăng tự tìnhBan mai trốn tránh bình minhChúng ta phiêu dạt chúng mình liêu xiêu Ban trưa lạc nẻo ban chiềuCái thương cái nhớ cái yêu võ vàngNiềm ngơ nỗi ngẩn hoang mangCái quê từ giã cái làng tha hương Dép giày mỏi bước phố phườngÁo xiêm vướng víu vấn vương tháng…

Đọc thêm

Đỗ Quyên: Quần-đảo-tráo-tên (Kỳ 2)

Quần-đảo-tráo-tênTrường ca thời sự CHƯƠNG 3 KIM CHỈ NAM   3.1   BIỂN ĐẢO VÒNG KIM CÔ               cái vòng biển đảo cong cong [1] người mong phòng vệ [2] kẻ hòng tấn công [3] cong cong biển đảo cái vòng kẻ hòng bành trướng [4] người mong thủ thành [5] biển đảo cái vòng cong cong người mong yên vị [6] kẻ hòng bá vương [7] biển đảo cong cong…

Đọc thêm

Thơ Thy An, Huỳnh Liễu Ngạn, Cát Nhu

Ẩn ngữ mùa thu hoa vàng một đóa trên tay ngắt lỡ chiều chớm thu gió lạnh run người  xao xác nụ cười rụng rơi lối nhỏ rồi lại gật gù quên lãng trôi đi lá ngủ trên vai một giấc yên lành chút thương tiếc sao đành phủi xuống  mùa thu vội vã nhân tình bay nhảy một thoáng bâng quơ lãng mạn đầu tay  khát khao…

Đọc thêm

Lê Nguyễn: Chút cảm nghĩ về “Tuyển thơ Kha Tiệm Ly”

Tôi học Hàn Nho Phong Vị Phú của cụ Nguyễn Công Trứ và Tài Tử Đa Cùng Phú của cụ Cao Bá Quát cách nay hơn 65 năm, song quãng thời gian dài dằng dặc đó vẫn không làm phai nhạt ký ức về những áng văn tuyệt tác của người xưa. Còn nhớ khi miêu tả cái nghèo, cái cảnh nhà dột cột xiêu của anh hàn…

Đọc thêm

Đỗ Quyên: Quần–đảo–tráo–tên (Kỳ 1)

Quần-đảo-tráo-tên Trường ca thời sự KÍNH TẶNG NHỮNG NGƯỜI SỐNG CHẾT VÌ BIỂN ĐẢO TỔ QUỐC [1]  ☆ “Danh chính ngôn thuận” Khổng Tử (551 – 479 TCN) ☆ “Gìn vàng giữ ngọc” [2]“Gìn biển giữ đảo”(Chương hồi 3.5) ☆ “Luôn luôn này tiếng kêu thanluôn luôn này nỗi hận hờn luôn luôn” [3] ☆ “Tiểu thuyết gia không phải là người hầu của sử gia.”Milan Kundera (1929 –…

Đọc thêm

Thơ Đặng Tiến (Thái Nguyên), Phạm Xuân Nguyên, Phạm Lưu Vũ

THÁNG 12 NGÀY THỨ TƯ Quá khứ nặng như núi đá Thái Sơn hay Hoa Quả Sơn? Trường Sơn hay Hoàng Liên trùng điệp điệp trùng? Vinh quang chiến thắng Thất bại nhục nhằn Ngẩng cao đầu kiêu hãnh Cúi đầu tủi hổ âm thầm… Quên sao được một phần kí ức Gỡ sao được đá tảng vạn vạn cân Quá khứ lặn sâu vào lục phủ ngũ…

Đọc thêm

Thơ Nguyễn Tấn Cứ

Đọc thơ Nguyễn Tấn Cứ, người ta cảm nhận rất rõ có hai mảng: một, những bài thơ tình lãng mạn, ngọt ngào, da diết, dành cho những đôi lứa đang yêu cũng như đang trải nghiệm những mất mát trong tình yêu; hai, những bài thơ thế sự đầy ngao ngán trước sự đời lố lăng và tràn ngập nỗi đau khắc khoải trước vận mệnh đất…

Đọc thêm

Thơ Ngô Nguyên Dũng, Nguyễn Hoàn Nguyên, Lâm Băng Phương

ba. mười một. sinh nhật chỉ một đêm tôi thấy mình bỗng kháckhô quánh lại giọt máu nến lụn dầnvăn chương tôi giấy trắng đã bao lầncôn trùng chữ hoan ca ngôn ngữ lạnh   bóng mình tôi tường vách treo cô quạnhvẳng đâu đây kèn tang lễ rền vangrừng trơ lá khẳng khiu gió bạt ngànchim bỏ xứ về mông lung trắng tuyết gò mối đất đằm…

Đọc thêm

Thơ Hoàng Xuân Sơn

NGƯNG THU HơiLà thởĐóngRồi mởSươngLà mùẢmRồi bayTaLà aiNgờ Một chiếc ____________ tàn thu 13 nov 24 *** BIỂN SÓNG & TRỜI THU Sóng đánh giạt Mùi tự nhiên của đá Núi trùng tu bằng vức đồi sau cơn tháo bệnh Chấn thương vàng hương khuê Lời như muối bỏ biển Đại dương mặn hơn Trong sự lạnh nhạt hoang đường Ai cấm một chiếc cầu vồng xoắn lấy…

Đọc thêm