Trần Mộng Tú:  Bông Hồng Cô Đơn

Mùa đông Tây Bắc về lấy hết đi những bông hoa trên mặt đất, cây cỏ mất hết cả màu xanh. Trời lúc nào cũng mưa được, không mưa sáng thì mưa trưa, không mưa trưa, thì mưa đêm, mưa nhỏ hạt thôi, nhưng đủ ướt đẫm vai ai, nếu đi bộ một quãng đường. Ban ngày đôi khi nắng chợt về sau cơn mưa nhỏ hạt kéo…

Đọc thêm

Hoàng Thị Bích Hà: Viết gì cho ngày Valentine!

Tuổi yêu đương ngọt ngào thì mình đã qua rồi! Có thả hồn về dĩ vãng với một thời tuổi trẻ mình vẫn nhả ra thơ tình tha thiết đắm say không khác kẻ đang yêu đâu! Thật đấy! Văn nghệ sĩ mà! Lùi về dĩ vãng, hiện tại hay tương lai, nhập vai, hóa thân có thể đưa mình về thuở xuân xanh 18, hay bất kỳ…

Đọc thêm

Cao Vị Khanh: Âm phong trắng

Dưng không rồi gió đổi chiều. Nói “dưng không” nghe ra như giận lẫy. Mà thật ra, ai lại không biết gió cũng y như lòng người, nay vầy mai khác. Có ai bẻ thước mà đo được lòng ai đâu.  Mới hiu hiu đó lúc chiều hôm, nửa đêm đã vật vã cuồng phong. Những đêm hè oi ả, thiên hạ mỏi mắt chờ phe phẩy chút…

Đọc thêm

Trần Trung Đạo: Mùa Xuân trên quê hương ngoài ký ức

Dọc hành lang các công ty Mỹ thường treo tranh ảnh. Có khi là bản sao một danh họa và có khi chỉ là một tấm ảnh nghệ thuật để làm đẹp bức tường. Bức tranh treo bên ngoài phòng làm việc của tôi là một ngọn đồi xanh với những bụi hoa dại nhiều màu mọc đó đây, và xa hơn là một cánh rừng. Bức tranh…

Đọc thêm

Trần Trung Đạo: Tình người như mùa Xuân

Tôi đến Houston nhiều lần. Giới thiệu sách. Đọc thơ. Tâm tình với các bạn trẻ. Và lần sau cùng, năm năm trước, cũng để giới thiệu sách và đọc thơ. Thời gian như bóng mây ngoài khung cửa phi cơ mỗi lúc một xa nhưng Houston vẫn là thành phố tôi đã mang theo và cũng để lại nhiều kỷ niệm. Đồng hương và bạn bè tôi…

Đọc thêm

Trần Mộng Tú: Tuyết Đầu Mùa

Một cơn tuyết đầu mùa rơi xuống khi chúng tôi sửa soạn ra đường đến nhà bạn ăn Tân Niên Ất Tỵ Tuyết rơi như lông ngỗng, như hoa rụng tùng chùm, bám trên nóc xe, trắng xóa mặt đường và tan dưới lằn bánh xe cán ngang. Hơi lạnh len cả vào chân tóc. Mùa Đông thật sự đã đến. Mùa Đông bắt đầu ở Tây Bắc…

Đọc thêm

Nguyễn Đức Tùng: Nghĩ về Thơ

Hôm nay chủ nhật, tuyết rơi từ quá nửa đêm, gần sáng, rơi mờ mịt đất trời. Đây là trận tuyết đầu mùa. Sau một năm khô hạn, thiếu nước, cháy rừng nhiều nơi ở British Columbia và California. Trên CBC, thủ tướng Trudeau tuyên bố về việc đáp trả quyết định của tổng thống Trump đánh thuế 25 phần trăm lên hàng hoá Canada vào Mỹ, cùng…

Đọc thêm

Tiểu Lục Thần Phong: Hồn Xuân

Quán Intermezzo thật ấm cúng với tông màu trầm, trang trí bởi những tranh và tượng giả cổ theo phong cách nghệ thuật phục hưng Italy. Nam thanh nữ tú rì rầm tán chuyện vui vẻ. Gã châu Á da vàng nhỏ bé  ngồi trầm ngâm thỉnh thoảng chiêu một ngụm Cappuccino, những tưởng bình an vô sự, nào hay trong lòng dậy sóng dâng trào. Ngoài trùng…

Đọc thêm

Trần Mộng Tú:  Cuộc Ngưng Chiến Không Có Thật

Chị nhớ lại, vào một buổi sáng ngày cuối tháng 1 năm 1973, khi Chị đi lấy bản tin ở bên Macv về cho AP, Chị thấy sao hôm nay văn phòng đông thế. Ký giả của AP và cả của NBC News bên cạnh cũng chạy qua chạy lại, Chị nghe ông chánh văn phòng nói: “Viêt Nam sắp ngưng bắn rồi, sắp hòa bình rồi…” Văn…

Đọc thêm

Tiểu Lục Thần Phong: Tháng Chạp cố quận vào Xuân

Tháng chạp rộn ràng nao nức, cố quận vào xuân, bao nhiêu sản vật và bánh mứt sẵn sàng, cây lá đơm chồi nẩy lộc đón xuân sang. Đào hồng hào, mai rực rỡ, cúc mơn mởn… cánh hoa có cả nắng sớm chiều sương, có hoàng hôn đỏ, có vàng trăng đêm. Đêm giao thừa rền vang tiếng pháo, ấy là tiếng lòng, ấy là thanh âm…

Đọc thêm

Trần Mộng Tú:  50 Năm và Những Tờ Lịch Mới

50 năm như một giấc ngủ dài, thức dậy vẫn còn lãng đãng giữa chiêm bao. Từ những cái Tết đầu tiên còn độc thân, còn cha mẹ, anh em chưa mất người nào. Cả gia đình ngơ ngác đất lạ, quê người…nén nhang thắp lên cành hoa ngoài vườn cắt vào, cùng với bao nhiêu xúc động. Đốm nhang cháy đỏ như quầng mắt Khói có bay…

Đọc thêm

Lam Nguyên: Xuân thơ Đường

Chúng tôi có thói quen khi Xuân đến, Tết về, lại tìm đọc những vần thơ nói về Xuân; cả Việt lẫn Đường-thi. Nay vào tháng Chạp Tết, nơi đất lạnh Hoa Kỳ, nhìn ngoài sân chẳng có Hoa Mai mà tâm tưởng còn quay về quê Mẹ: Tương túc y quan nhi chỉnh bái, Phục kỳ tứ hải dĩ vi Xuân! Phan Sào Nam Thi sĩ Quách Tấn…

Đọc thêm

Trần Thị Nguyệt Mai: Tết Xưa

Thời gian trôi đều đặn theo một chu kỳ. Hết Xuân, đến Hạ. Rồi Thu, tới Đông. Với khí trời mát mẻ mùa Xuân, chuyển sang oi bức mùa Hè, rồi dần mát lạnh vào mùa Thu. Đến khi Đông tới mang cái buốt cóng thấu xương cùng tuyết rơi khắp lối, vương vít đậu lại trên những bãi cỏ xanh thắm ngày Hè và trên những nhánh…

Đọc thêm

Đỗ Trường: Thoáng Xuân

Lại một mùa xuân nữa đã về, tôi cứ tưởng mới hôm qua đây thôi. Vậy mà giật mình nhẩm tính mình đã xa quê, xa Tổ Quốc gần bốn chục năm. Nghĩa là gần nửa thế kỷ, cứ mỗi độ xuân về, mình phải đón xuân bằng hoài niệm của những mùa xuân, ngày Tết những năm của thập niên bảy, tám mươi thế kỷ trước.  Qủa…

Đọc thêm

Phạm Công Luận: Từ khi nào báo Xuân miền Bắc vào được Sài Gòn?

Theo Vũ Xuân Tự trong cuốn Túi bạc Sài Gòn xuất bản năm 1941, khi báo Phụ Nữ Tân Văn – tờ báo chiến tướng của Sài Gòn – còn xuất bản, thì chỉ có dân Bắc ham đọc báo chí trong Nam và trái lại, người Nam ít đọc báo Bắc. Nhưng khi các báo Phụ Nữ Tân Văn, Thần Chung, Đuốc Nhà Nam đình bản thì…

Đọc thêm

Đỗ Trường: Đêm giao thừa nghĩ về mẹ

Bây giờ đã là tháng hai, bão và tuyết lại đổ, cái rét quái “nàng Bân” trùm lên cả thành phố. Leipzig như con tầu chở những vựa muối trắng đang bơi về phía bên kia của vệt nắng. Nhìn về trung tâm thành phố, những ngôi nhà mờ mờ cao vút, sừng sững giống những cột chống bầu trời như đang bị chùng xuống. Dòng sông Elster…

Đọc thêm

Bùi Hoàng Linh: Sương khói mùa Xuân

Tết không đơn thuần là cột mốc đặc biệt của tháng năm ghi dấu nơi tờ lịch mà là một phần của tâm thức tồn tại vĩnh viễn bên trong hồn người. Chỉ cần đến tháng chạp nó thức dậy những kỷ niệm tưởng tạm ngủ yên suốt gần một năm qua và gửi gắm những ước muốn vào năm mới với biết bao hy vọng mong chờ……

Đọc thêm

Trần Mộng Tú: Hoa mắc cỡ

Ngày 23 tháng chạp, các Táo Ta, Táo Mỹ (gốc Việt), Táo Tàu, mũ áo về trời, báo cáo chuyện thế gian một năm qua cho Ngọc Hoàng xét xử. Sau khi các Táo báo cáo, nhận lời khuyên nhủ cúi tạ ra về tiếp tục làm nhiệm vụ cho một năm mới đang chờ trước mặt, Ngọc Hoàng toan bãi triều thì bỗng ngài cúi xuống thấy…

Đọc thêm

Nguyễn Vĩnh Long: Những Ngày Cận Tết

Có lẽ những rộn ràng, hân hoan nhất trong năm không phải là “ba ngày tết”, mà là những ngày cận tết. Bắt đầu vào ngày 23 tháng chạp, tối đưa ông Táo về trời. Tất cả mọi sinh hoạt đều hướng về việc chuẩn bị để đón một mùa xuân mới, chào đón Nguyên Đán và mấy ngày xuân trước mặt. Lúc nhỏ là mùi vải thơm…

Đọc thêm

Cù Mai Công: Một góc tết Sài Gòn – Gia Định xưa: Ông Tạ thuở ấy, trước Tết là một trời vui

… Đã là một thói quen của hơn 70 năm (từ 1954 đến nay) trên vùng đất mới, trên quê hương mới của bao thế hệ Ông Tạ, từ trung tuần tháng Chạp, những sạp lá dong, khuôn gỗ gói bánh chưng lại thấy xung quanh trường Tân Bình (trước 1975 là trường Thánh Tâm).  Từ sáng sớm, đã thấy dưa hành, kẹo lạc Quế Hương, giò chả…

Đọc thêm

Đào Như: “Mùa Xuân đầu tiên”

Thân gửi Phạm Hữu Đạo & Trương Vũ Vào một sớm mai thức sớm, ông già ngâm nga câu hát “Rồi dìu dặt mùa Xuân theo én về, mùa bình thường mùa vui nay đã về…” Nhìn qua khung cửa, mặt hồ Michigan mênh mông băng giá, gió và tuyết, ông già nói một mình, mới đó mà đã gần năm mươi năm, mùa Xuân trong suốt 49 năm…

Đọc thêm

Đặng Tiến (Thái Nguyên): Mẹ

Nói về Mẹ thì bao giờ cho hết… Nhà mình ở Phú Thọ nên gọi mẹ là “bầm”. Tiếng gọi ấy mình không bao giờ thay được. Khi đã trưởng thành, có con mình cũng không gọi là “bà” theo kiểu người Việt được.  Tiếng “bầm” theo mình suốt đời. Khi mẹ mình qua đời chị em chúng mình nhất loạt kêu khóc “bầm ơi!”.  Tuy vậy trong…

Đọc thêm

Phạm Công Luận: Lụy quê hương

Hồi tôi còn nhỏ, trong nhà có một đôi giày bốt đờ sô cũ của lính còn nguyên vẹn. Mỗi lần sắp tết, anh em tôi dọn dẹp nhà lại thấy đôi giày đó, bèn lôi ra từ gầm giường để lau bụi. Má tôi có lần bảo: “Đôi giày cũ không dùng, bỏ cho rồi!” Ba tôi: “Để đó cho tui!” “Để làm chi vậy ông, giày…

Đọc thêm

Nguyễn Đức Tùng: Thư gởi năm 2065

Khi con đọc những dòng này, ta không còn nữa. Nhiều người quanh đây có lẽ cũng không còn nữa.  Lịch sử thay đổi nhanh đến chóng mặt. Ta nhớ năm 1982, một người bạn bảo rằng trong tương lai khi nói chuyện điện thoại, người ta có thể nhìn thấy mặt nhau. Điều ấy là không thể tưởng tượng được. Nhưng vào lúc này, bốn mươi năm…

Đọc thêm

Trần Trung Đạo: Tiếng hát Lộc Vàng

Giới thiệu: Giống như con người ở mỗi chặng đời có nét đẹp riêng, mùa thu Boston rất đẹp và cuối thu cũng đẹp. Tuần này, vài nơi ở ngoại ô Boston vẫn còn những con đường lá trút dày thành những thảm vàng rực rỡ trong nắng chiều. Cuối tuần quét lá chợt nhớ đến bài viết trước đây về một giọng ca tình cờ nghe trên…

Đọc thêm

Trần Mộng Tú: Buổi sáng ngày Thanksgiving

Gửi S.C Hôm nay là ngày Lễ Thanksgiving (Lễ Tạ Ơn,). Theo thông lệ vợ chồng chị tới nhà thờ St. Louise của Thành phố Bellevue, tiểu bang Seattle, Hoa Kỳ, họ đạo của mình để dự Lễ Tạ Ơn, nhưng tối qua chị mất ngủ, sáng nay mới ngủ lại. Anh không nỡ đánh thức chị, nên đi dự Lễ một mình, khi anh trở về thì…

Đọc thêm

Trần Tiến Dũng: Tui không gọi cây bút, tui gọi cây viết và…

49 năm qua, nhiều khi tôi cũng buột miệng nói: làm phiền, cho mượn cây bút. Thật ra từ lúc học lớp Năm tiểu học, học trò Miền Nam đều gọi: cây viết. Cây viết để viết lời thầy dạy, chép bài, làm bài… Hiểu rộng và sâu: gọi là cây viết thiệt trúng. Học trò đi học, tập viết bằng cục phấn, sau thì được viết cây…

Đọc thêm

Vũ Hoàng Thư: Khung cửa

Elysium is as far as to  The very nearest Room E. Dickinson Vườn địa đàng ngỡ xa xăm Gần đâu đó gang tấc nằm phòng bên (VHT phỏng dịch) Tưởng sẽ nắng, nhưng không, ngày mù. Mở cánh cửa người chao vào không gian đậm chín mùi mùa. Lá phơi mình trên sân cỏ đợi cơn gió. Ướm hơi lạnh, lá dàu khô xác. Như mù thu mây…

Đọc thêm

Lê Hữu: Một tách cà-phê cho hai người

“Hạnh phúc là một tách cà-phê và nhạc Trịnh Công Sơn.” Đấy là một trong những định nghĩa về hạnh phúc, đọc được trong một tuyển tập những bài nhận định về nhạc Trịnh Công Sơn, ấn hành trong nước. Tôi không rõ người viết câu ấy căn cứ vào đâu để cho định nghĩa này. Thực trạng đời sống và sinh hoạt văn hóa văn nghệ ở…

Đọc thêm