Thơ tình Inrasara

The Kiss, 1907-1908, Gustav Klimt 

1. YÊU 3 THÌ

Thì Lãng mạn hậu thời

Ở một thành phố phương Nam khi xe cộ đã đi ngủ

nỗi vắng mặt em khởi động nhớ trong anh

nhớ vào mùa gieo hạt

Nhớ 

tạo tác điệu bước em & ánh mắt em

môi hé em & vùng ngực nõn em. Lắp ghép

bàn tay móng ngắn em & vòng ôm nhiệt tình em

Nhớ mọc ngang tầm im lặng

nhớ hủy thiêu trùng trùng khoảng rỗng

Ở thành phố khi ý thức đã đi ngủ 

anh bay bằng triệu cánh tình yêu về làng quê phương Bắc

nơi

em xõa vùng tóc lạnh run rẩy thân mai trong rét

chờ anh phủ hơi ấm phương Nam

Ở một thành phố

da em thơm như niềm vắng mặt.

Thì H[ậu h]iện đại

& chúng ta yêu nhau bằng thứ tình yêu đã lỗi thời

tình yêu từng xảy ra trong tiểu thuyết

Tự lực Văn đoàn chẳng hạn. Cũng có thể gần hơn

Lối hôn này cóp của Bardot, Fonda – ai biết 

thứ vuốt ve tối qua từa tựa The Pretty Woman

& chúng ta 

yêu nhau như lặp lại

Như là bản sao

chán quá đi mất, em nói

hay mình lao bừa vào nhau đi anh

Nhớ anh da diết – bọn làm thơ chập cheng đã viết nát

yêu em mê mệt – Barbara Cartland đã nói rồi 

điệu nghệ hơn cả anh, có lẽ

Hay ta chia tay đi em

lại là thứ chia li không miếng nào đặc sắc

na ná trong phim, xa hơn: truyện cổ tích

& thì 

đành yêu tạm thôi, mình nhỉ.

Thì Cổ điển mới

Đất màu ngô

em & anh xe hơn một giờ

chúng ta ngược về lãng mạn lạc thời, em nói

Đất Cao Lan hẹp mà lòng em rộng

đồi Cao Lan cằn làm hồn anh phì nhiêu

quành xe vào hiện thực

Trời đang rét mà mắt em ấm

tay anh buốt cho eo em ngoan

người không dài lời về nghèo khổ

Đất màu ngô 

tình yêu màu gì không biết

môtô lạnh cóng hơn một giờ

anh cứ giàu lên từng cây số.

***

2. TÌNH 3 MIỀN

Bắc: Trà Thu Uyên 

Tìm người như thể tìm chim

Hai ngàn cây số em đi đâu

tôi gọi tên em trên đường quê 
sau ngọn đồi
bên góc phố

tôi gọi tên em trong quán cà phê, tiệm phở

gọi mớ giấc ngủ

gọi tỉnh toan tính làm ăn

gọi rát họng mênh mông gió cát Phan Rang 

gọi thầm thì ních chật Sài Gòn siêu thị

Em về đâu dáng chân khẳng khiu
(tiếp tục gọi ở bất kỳ đâu, khi tiện)

Cãi lẫy (ở dạng đối thoại)

Em ở đây chứ em đi đâu

nơi tai anh thôi – anh nhấc máy

trước mắt anh mà – anh cứ click

giữa lồng ngực anh – anh thử đập vào thành tim

Chim bay biển Bắc anh tìm biển Nam
(giọng lãng mạn Tiền chiến)

Em bên anh mà em nơi đâu

đời thui hồn anh thành sậm màu

em đốt tim anh tàn trăm mảnh

thả vào Nam mà bay về đâu.

Trung: Tập làm thơ về Phan Rang

anh muốn bắt đầu bài thơ về Phan Rang bằng câu thơ rất cũ

cũng có thể bằng lối thơ rất mòn

ôm em trong tay mà đã nhớ em ngày sắp tới

như bao nhiêu người làm thơ khác

như bao nhiêu bài thơ khác

đường Trưng Vương quành Cà phê Việt

tóc em bay ướt hơn ca từ bóc rời từ một ca khúc sến

và mắt em sẽ ướt

cho anh có thể làm một bài thơ
làm hai bài thơ
làm thật nhiều bài thơ mà không sợ sến

(không sến thì không thành thơ tình)

Phan Rang đầy nắng và đầy gió

em Phan Rang có tên bắt đầu bằng chữ M

kết thúc bằng chữ N

cũng có thể là một tên rất sến

đã xui anh yêu thành thật Phan Rang

để anh có thể làm thật nhiều bài thơ về Phan Rang

mà không sợ sến.

Nam: Kosala

Phía trước không em

đằng sau không em

Tiểu Cần             Kosala       Trà Cú          

vòng ôm đi đâu vắng

đi vắng cả bàn tay ấm nóng hôm qua

Đường cứ xa mà anh cứ đi

người quen thành kẻ lạ

rừng dừa nước xưa co rúm mình làm mặc cả

lũ cá giận dòng kênh bỗng đi vắng như người

Đường cứ xa mà xe cứ đi

tiếng máy nổ không đều như hàng răng em khấp khểnh

cho anh hôn thật nhẹ

cho anh đi thật chậm

Trời đang xuân

mà lòng người đóng cửa

buồn không!

Thái Châu rồi trở về chốn cũ

anh rồi quay lại nỗi xưa

24 giờ nhân 3 ngày có làm quen thuộc?

như anh đã thuộc lòng em

thuộc rồi mà anh vẫn đòi 

ôn lại.

***

3. LIÊN KHÚC CHUYỆN TÌNH VÙNG CAO

Em – loài nắng lạ

Như ngọn gió nồng mùa xuân 

bất ngờ 

em thổi vào cánh đồng ta          mát rượi

ta                   cây sồi thu cằn cỗi 

thức dậy làm ban mai 

buồn xưa tàn theo mây mùa hạ

em như loài nắng lạ 

tràn đến 

tan vào cánh rừng ta 

cho 

trái tim giá băng ta                 cháy vỡ

bất ngờ 

hiến tặng ta thêm một mùa nữa 

ban mai.

Loài hoa không tên

Một loài hoa không tên

nở muộn

giữa lèn đá

Mưa Nam

rét Bắc

em phiêu giạt Cao nguyên

Một hôm ta lạc bước

Cao nguyên

mưa mưa mưa triền miên

may, em vạt nắng

ấm

bình yên.

Ở cánhđồngmẫuhệnhiệmmầuem 

Khi em đổ bóng ngọnđồimàuđồnghun em xuống đời trôi anh làm lang thang 

lang thang mãi khu rừngnguyênsinhem

cho anh mất lối về

Anh hãy thử đếm hạt cát bãi nắng Ninh Chữ để biết em yêu anh thế nào

và hãy đếm 

lá rừng Cao nguyên ngày anh lạc

dẫu rừng có bị đốn sạch lá vẫn làm hạt phù sa về đồng anh trầm tích 

anh có tin vào rừngphìnhiêuem?

Anh đói anh khát đã có đó rừng em

buồn – anh rúc vào nách rừng em ngủ vùi

vui – anh nhảy giỡn đùa nghịch đồi rừng em

chán giận – anh đừng quên tìm hoa lá rừng em xoa dịu

máu phiêu lưu giang hồ – anh cứ đến miền thẳm sâu rừng em khai phá

Chỉ rừngphìnhiêuem là tặng vật của suối nguồn

chỉ đồngmẫuhệnhiệmmầuem là mùa màng vô tận.

____

Chú thích: Thơ có “vài giọt hậu hiện đại” (chữ Hoàng Ngọc Hiến), thế nên có vài câu “nhại” không cần ghi chú nguồn.

Inrasara

The Promenade, 1919, Marc Chagall.