Song Thao: Sao Michelin

Tháng 4/ 2023 tôi đã tới ăn ở nhà hàng mang sao Michelin ở Vancouver, Canada. Nhà hàng tên là Lunch Lady, nằm trên đường Commercial Drive. Thực ra nhà hàng này chưa được sao Michelin mà chỉ ăn theo ngôi sao của tiệm Lunch Lady ở Việt Nam vì họ hợp tác với bà Nguyễn Thị Thanh, chủ nhân Lunch Lady Việt Nam. Thực ra nhà hàng…

Đọc thêm

Trần Doãn Nho: Bàn về chuyện “viết”

Xin nói ngay, “Viết” ở đây là sáng tác văn chương. Nhưng, tại sao người ta thích viết? Câu hỏi này vẫn thường được các tạp chí văn chương nêu ra với các tác giả để tìm hiểu lý do nằm đàng sau công việc đôi khi trông có vẻ “phù du” này. Trả lời cho câu hỏi này, mỗi tác giả, từ hoàn cảnh riêng của mình,…

Đọc thêm

Thơ Trần Hoàng Phố

LỜI NGUYỆN CHO MỘT NƠI CHIẾN TRANHGẦM RÚKẾT THÚC 1- Đó là khuôn mặt buồn bã đầy bóng tốicủa chiến tranhVới ánh nhìn đau đớn thăm thẳmNhìn sâu vào linh hồn tôiTôi nghe bom nổ trong lồng ngựcVà bầy Drone cùng tên lửa đạn pháonhư những tên sát nhân mất trígầm rú điên cuồng trong đêmĐêm dịu dàng đêm thanh thảnbị xé rách với những tiếng nổ kinh…

Đọc thêm

Song Thao: 20 năm viết phiếm

Sao tự nhiên tôi viết bài này, có lẽ vì những ngày năm cùng tháng tận làm tâm hồn chùng xuống, dễ suy nghĩ về những gì đã qua trong năm vừa tận. Bài này đi xa hơn về hai chục năm trước. Thực ra từ 21 năm trước, tháng 1/2004, khi tôi sửa soạn về hưu vào tháng 1 năm 2005. Khi đó tôi vẫn hăng say…

Đọc thêm

Trái tim sớm mai. Thơ Thy An, Cao Vị Khanh, Hoàng Xuân Sơn

Trái tim sớm mai từ tha thiết của lá vàng đỏtrên con đường cỏ xanh đất ẩmtôi nghe tiếng êm đềm mùa xuân réo gọinhững góc lòng mở cửabao la nắng lụa mềm vai buổi chiều mưa nhẹ hoang sơbàn trắng ghế xanhmột mình thầm lặngân cần như hoa lánhững tiếng thì thầm thật khẽ nói nhau không cần trả lờimùa gió chướng qua nhanh vòng tay chưa đủ…

Đọc thêm

Truyện ngắn Nguyễn Vĩnh Long: Trăng Giữa Ban Ngày

1.                Cơn mưa hắt lên mùi bùn hôi nồng nặc từ con kinh đen ngòm phía dưới nhà sàn. Tánh trằn trọc, không ngủ được. Phần lạ nhà, phần tiếng cười nói ồn ào vọng lại phía trước nhà. Nó không hiểu sao người ta có thể sống chui rúc ở đây, chớ đừng nói chi đến việc ăn uống. Buổi chiều mới tới, ra tắm phía…

Đọc thêm

Cao Vị Khanh: Muse

Lần nào cũng vậy, dẫu mưa hay nắng, trong suốt những kỳ giảng khóa về văn chương Âu châu ở đại học Cornell (New York) vào những năm 50 của thế kỷ 20, khi nhà văn Vladimir Nabokov (tác giả của cuốn tiểu thuyết Lolita đã một thời làm rung động dư luận thế giới) lên giảng đường, là người ta thấy, lặng lẽ như một chiếc bóng…

Đọc thêm

Có một thời se sắt. Thơ Cao Vị Khanh, Hoàng Xuân Sơn

CÓ MỘT THỜI SE SẮT Em xa đâu bỗng gọi – đâu tận cõi hai mươi! Ôi tiếng người diệu vợi bay suốt mấy tầng đời. Nhớ em xưa áo trắng tóc xấp xả bờ lưng sách vở đời chưa nặng. Gái nhỏ buồn không dưng. Em ươm sầu thiếu nữ buồn con gái dậy thì. Tôi hiền như thú dữ nằm gậm nhấm lương tri. Những chiều…

Đọc thêm

Lê Học Lãnh Vân: Nhà văn Hoài Thanh và tấm lòng thể tất bị đứt gãy

Tác giả Lê Thị Thanh Tâm, trong bài viết “Sự Thể Tất Của Trí Tuệ”, cho rằng trong câu chuyện “nên hay không nên để tác phẩm Chí Phèo trong sách giáo khoa Ngữ văn lớp 11” (1) có hai phe tranh luận nhau trên hai logic khác nhau. Người cho rằng nên bỏ tác phẩm Chí Phèo khỏi chương trình đang theo logic về mặt giáo dục,…

Đọc thêm

Lê Thọ Bình: Nhân đọc cuốn sách “Pol Pot: Anatomy of a Nightmare” của Philip Short

“POLPOT- GIẢI PHẪU MỘT CƠN ÁC MỘNG”: KHI LỊCH SỬ BỊ TRƯNG DỤNG CHO MỘT UTOPIA ĐẪM MÁU Lịch sử hiện đại Đông Nam Á đã từng trải qua nhiều vết thương, nhưng hiếm có cơn ác mộng nào kinh hoàng như thời kỳ Khmer Đỏ dưới sự lãnh đạo của Pol Pot.  Trong vòng chưa đầy bốn năm (1975–1979), gần 2 triệu người dân Campuchia đã chết…

Đọc thêm

Tiểu thư Sinh nhật 20. Truyện ngắn Murakami Haruki, Phạm Vũ Thịnh chuyển ngữ

Lời người dịch: Ở Nhật Bản, bước sang tuổi 20 là một sự kiện quan trọng được gọi là “Seijin – Thành nhân” đánh dấu sự chuyển mình sang tuổi trưởng thành, nhận lãnh các quyền pháp lý như bầu cử, uống rượu, hút thuốc,… Truyền thống này đã có từ thế kỷ thứ 8, mặc dù hình thức hiện đại mới được thiết lập vào năm 1948…

Đọc thêm

Phất phơ thân phận. Thơ Lãng Thanh

PHẤT PHƠ THÂN PHẬN Lạc loài lầm lỡ còn say Đời đày đọa                 đời cay đắng lòng Rịt ràng bó buộc vào trong Phất phơ thân phận                                 phập phồng tháng năm Rằng tình ra rít tự tâm Dãi dầu va quệt vẫn thầm thiết tha Vấn vương quấn quít đến là Trở trăn mộng mị tình ta võ vàng Hồn mình mê muội mang mang  Nỗi niềm chi…

Đọc thêm

Truyện ngắn Trần Doãn Nho: Người chú

(LTG: Đây là sáng tác đầu tiên của tác giả khi ra định cư ở hải ngoại, được đi trên Văn Học (California) số 99, phát hành tháng 7/1994. Dù dựa vào một số tình tiết có thật, truyện ngắn này hoàn toàn là sản phẩm của hư cấu). Khi Phạm bước ra khỏi phòng họp, bí thư đảng ủy đi theo, vỗ vai, giọng thân mật: –  Thằng…

Đọc thêm

Giọt lệ ca dao. Thơ Phạm Hồng Ân, Quảng Tánh Trần Cầm, Cao Vị Khanh, Hoàng Xuân Sơn

GIỌT LỆ CA DAO *tôi về nhặt sợi tóc rơi  trên lưng áo đã một thời chấm vai. Về thăm sông buổi chiều nước lớn mưa đầu năm ướt trời cuối năm trái tim tôi mịt mờ khói cuộn ký ức ai dậy mùi hương trầm. Bìa làng em đầy bông điên điển thơm bàn tay xới đất quê tôi ngọn gió bấc lùa chim bay liệng tóc…

Đọc thêm

Em đừng thức dù ngày mai. Thơ Trần Tiến Dũng

Lời giới thiệu của Nguyễn Hưng Quốc Trong thơ Việt Nam, nhất là từ đầu thế kỷ 18, với Chinh phụ ngâm khúc của Đặng Trần Côn trở đi, hình ảnh người phụ nữ xuất hiện trong thơ thật nhiều. Hầu hết đều đẹp. Đẹp và buồn. Buồn nhất chắc chắn là thân phận của Thuý Kiều với 15 năm lưu lạc, hết sa vào động điếm này…

Đọc thêm

Truyện ngắn Ngu Yên: Người Bán Áo Quần Lót

Mở cửa tiệm bước vào, sau quày thu ngân, Không thấy Emily. Christopher ngước lên: _ “Anh Danh, hôm nay có hàng mới. Xì líp kiểu phi châu. Độc đáo lắm.” _ “Phi châu làm gì mặc xì líp. Họ mang ống tre.” Tôi đùa. “Emily không đi làm?” _ “Cô nghỉ. Hôm nay có kinh, hành nhứt đầu.”  Danh đi làm lúc 5 giờ sáng, ra về…

Đọc thêm

Cao Vị Khanh: Tháng Năm ở Cali

Khi tôi tới Cali lần này, mùa xuân đang hồi diễm lệ. Con đường One-O-One (gọi theo người ở đây) ngược lên hướng bắc chạy vắt qua những đồi cỏ mượt, leo qua những đoạn đèo loáng thoáng sương mù như thứ hơi thở váng vất của tình nhân đánh thức nhau buổi sớm. Cảnh vật lãng đãng màu tranh thủy mặc. Người qua đó lòng cũng nhẹ…

Đọc thêm

Ngu Yên: Tóm lược 50 năm văn học Việt nhập cư 1975-2025. (Phần II)

Phần Hai: Văn học ngoại ngữ di dân gốc Việt 1975-2025 Dẫn Nhập. Câu hỏi: Văn học sáng tác bằng ngoại ngữ bởi người Việt di dân có được coi là văn học Việt hay không? Thông thường người ta thỏa thuận những tác phẩm và những tác giả đó thuộc về văn học bản xứ với phụ đề “gốc Việt.” Thỏa thuận đó đặt cơ bản trên…

Đọc thêm

Truyện ngắn Tạ Duy Anh: Tinh thần pháp luật

(Tên nguyên bản: Một câu chuyện cười) Nhân Quốc hội đang sửa Hiến pháp, đăng lại truyện ngắn viết cách đây 25 năm. *** Hồi ấy tôi còn bé lắm. Hình như có một chuyện nghiêm trọng đã xảy ra với cha tôi. Tôi chỉ nhớ láng máng, bằng những hình ảnh chồng chéo, lộn xộn rằng cha dính vào một vụ gì đó khiến có vài người,…

Đọc thêm

Vũ Hoàng Thư: Cơn mưa Xuân

Cơn mưa cuối mùa đổ xuống, hiếm hoi như tự bao giờ. Có thể gọi mưa xuân, thức dậy những mầm khô đang đợi? Những lọn trắng, lọn xám và đen bay mãi xuống cuối chân trời. Và người đợi, khô thèm từng giọt nước. Phía dưới chân trời là cõi đợi. Mây dâng mù lượng nước hay em vời lộng cõi nhớ hư hao? Quê hương. Thần…

Đọc thêm

Ngu Yên: Tóm lược 50 năm văn học Việt nhập cư 1975-2025. (Phần I)

[Văn bản đầu tiên được đăng trên tờ Việt Báo, ngày 25 tháng 4, 2025. Vì giới hạn của trang báo, có một số vấn đề cần khai triển và lý luận chi tiết hơn, đã không thể thực hiện. Trong bài này, tôi xin bổ sung một số suy nghĩ mở rộng và một số vấn đề cần xem xét theo các trào lưu học phái, đồng…

Đọc thêm

Vết nứt chậu sành. Thơ Thy An, Quảng Tánh Trần Cầm, Hoàng Xuân Sơn

VẾT NỨT CHẬU SÀNH  qua khe hở cánh cửa mục chút ánh sáng từ thiên hà vô tận đêm tình tự cùng trăng thời gian trải dài như nhung lụa vết nứt trên chậu sành và da người cảm hứng lạ giác quan lên tiếng những thì thầm của thơ sông núi hát ca theo buổi sáng ly cà phê im lặng     nhỏ từng giọt buồn không cần…

Đọc thêm

Truyện ngắn Hoành Phong: Chiếc Lá Vô Tình

Một chiếc lá vàng, chẳng hẹn trước, lững lờ rơi theo gió, khẽ chạm vào trán Thi như một lời nhắc khẽ, rồi nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất tĩnh lặng. Thi bàng hoàng sực tỉnh. Bước chân nàng vẫn chầm chậm, tưởng như đang đi trên một con đường rất dài, dù khoảng cách từ chỗ đậu xe đến cửa sau căn nhà chỉ vỏn vẹn vài…

Đọc thêm

Trần Doãn Nho: Chất tùy bút trong chính luận Trần Trung Đạo

(Bài viết này của nhà văn Trần Doãn Nho được dùng làm tựa cho tác phẩm Chính Luận Trần Trung Đạo II “Tuyên Truyền Và Tẩy Não” trong bộ chính luận 4 cuốn của tác giả Trần Trung Đạo vừa được phát hành tại Boston, Hoa Kỳ) Trong suốt hơn bốn thập niên định cư ở hải ngoại, Trần Trung Đạo miệt mài hoạt động và miệt mài…

Đọc thêm

Tiểu thuyết của Nguyễn Viện: Ở phía đông âm phủ (Một phiên bản khác). Kỳ 2

3. Ở phía sau bức bình phong vườn xuân trung nam bắc, ông huệ tức tối hất tung bàn cờ, đứng lên. Tiếng gầm gừ thoát ra từ miệng ông như tiếng nghiến răng của sư tử. Lần nào đánh cờ với ông ánh, ông huệ cũng thua.  Vừa lúc ấy, ông minh bước vào.  Ông huệ hỏi cộc lốc: -Thế nào? Ông minh: -Chết rồi.  Ông huệ,…

Đọc thêm

Sài Gòn mưa tháng Năm. Thơ Phạm Hồng Ân, Cao Vị Khanh, Nguyễn Vĩnh Long

QUÀ TẾT (Tặng Đinh Ngọc Sơn và các bạn thân thương) Một buổi sáng nhận quà từ Núi Trời bỗng xanh thắm sắc đầu xuân Ngụm cà phê thầm thì mừng tuổi Hương trà bay thơm ngát Việt Nam. Một buổi trưa nhận quà từ Sông Tình tôi trôi theo ngọn sóng lòng Dòng mật ngọt tuôn vào lưỡi đắng Cuốn thơ tôi chảy khắp đại dương. Tôi…

Đọc thêm

Tiểu thuyết của Nguyễn Viện: Ở phía đông âm phủ (Một phiên bản khác). Kỳ 1.

Ở nơi không bao giờ có mưa và thời tiết chỉ là khí sắc của ngọn lửa trên gương mặt thời gian, linh hồn con người trong suốt nhưng ký ức của nó là một ngọn lửa không bao giờ tắt tự thiêu đốt và tồn tại bởi chính sự thiêu đốt ấy. Bởi là một ký ức và trong suốt, sự tồn tại của những linh hồn…

Đọc thêm

Song Thao: Bộ đồ lòng

Bộ đồ lòng dĩ nhiên gồm có…lòng. Nhưng lòng lại chia ra nhiều loại: lòng non, phèo, lòng già, khố linh. Khố linh là phần cuối của lòng già, ăn rất giòn, béo vì có lớp mỡ bên trong. Đó là điểm cộng của khố linh. Điểm trừ là khố linh rất hôi, có lẽ đây là lý do có chữ “khố” nằm vùng ở đây. Bàn ngang…

Đọc thêm

Cao Vị Khanh: Hường nhan

Má mang con trong bụng chạy giặc từ quận về làng khi Tây trở lại, cuối năm 46. Xe cộ tàu bè gì cũng bị tịch thâu hết, cả đến mấy chiếc ghe xuồng ọp ẹp cũng bị xung công. Ba thì bị bắt cùng với bạn trang lứa đâu ngay từ tiếng súng hù dọa đầu tiên. Thân đã gầy như mai lại bụng mang dạ chửa,…

Đọc thêm

Trần Mộng Tú: Lời cám ơn riêng

Cuối năm 1976, tôi lập gia đình được ba tháng, theo chồng từ nam California về nhà cha mẹ chồng ăn mừng lễ Giáng Sinh, cũng là dịp để cha mẹ chồng tôi giới thiệu cô dâu mới với làng xóm của hai cụ. Một cô con dâu Việt Nam, không phải chỉ là điều ngạc nhiên cho làng xóm mà còn cho cả dòng họ bên chồng…

Đọc thêm

Con tôi không giết người. Thơ Nguyễn Hàn Chung

Con tôi không giết người Con tôi không giết người. Con tôi không giết người. Con tôi không giết người. Sao các ông các bà đành đoạn giết con tôi Con các ông các bà không giết người mà chết thế mạng cho con của người nào đó  các ông bà có kêu thấu trời xanh không?             có kêu thấu trời xanh không?                  kêu thấu trời xanh không?…

Đọc thêm