Trần Mộng Tú:  Bông Hồng Cô Đơn

Mùa đông Tây Bắc về lấy hết đi những bông hoa trên mặt đất, cây cỏ mất hết cả màu xanh. Trời lúc nào cũng mưa được, không mưa sáng thì mưa trưa, không mưa trưa, thì mưa đêm, mưa nhỏ hạt thôi, nhưng đủ ướt đẫm vai ai, nếu đi bộ một quãng đường. Ban ngày đôi khi nắng chợt về sau cơn mưa nhỏ hạt kéo…

Đọc thêm

Ngày xửa ngày xưa. Thơ Trần Mộng Tú

Ngày xửa ngày xưa Ngày xửa ngày xưacó ông vua muốn mở mang bờ cõiÔng dùng quyền lực mìnhđi xâm chiếm cả những vùng đất thật xa Trên con đường ông đingười và gia cầm chạy xao xácnhững con gà không mang nổi quả trứngcủa mìnhvừa đi vừa đánh rớttrứng vỡ tan trên mặt đấtchẳng còn sót lại bao nhiêunên bây giờanh có tới thăm emđừng mang hoa…

Đọc thêm

Đỗ Quyên: Tình xuân biển đảo: Tự sự về trường ca Quần-đảo-tráo-tên*

… Trường ca   trường ca          trường ca quần đảo nóng lòng sao bốn làn đạn luôn chờ gióng giả trước nào hỡi bao hảo hớn cùng thân bằng văn thi hữu nơi nơi Ai là ai thời thế hại anh hùng vô khối chuyện mãi bây giờ mới kể ngũ thập niên hề tang điền thương hải  bãi đá xưa nay ngậm ngấm mệnh trời… Vâng, đó là…

Đọc thêm

17 tháng Hai. Thơ Đặng Tiến

TỔNG CHÚP 1. Nơi đây hơn bốn mươi người dân đã chếtBằng búa, bằng gậy, băng dao Có người bị chặt đầuCó người bị banh thây xé xácKhông ít đàn bà bụng mang dạ chửaXác vương vãi bờ tre Xác úp mặt bờ ruộngXác lềnh phềnh mé nướcXác liệng xuống giếng sâuNhững người dân tay không tấc sắtNhững người dân chạy loạn Thảm họa trút xuống mùa xuân năm một ngàn…

Đọc thêm

Ngày Tình Nhân. Thơ Nguyễn Tấn Cứ, Nguyễn Vĩnh Long

TÌNH NHÂN  Có đôi tình nhân buồn trong quán nhậu phố hoang vu quanh một chỗ ngồi Có đôi tình nhân sầu trong quán rượu uống như sương chia biệt đêm dài Chúng ta sống cô đơn ngốc dại thương  nhau nhiều chưa chắc đã yêu điên !!! Nguyễn Tấn Cứ  *** VALENTINE’S DAY ĐEN  Anh làm gì  Anh nhậu tối ngày  Anh mơ mộng suốt đêm Cô…

Đọc thêm

Hoàng Thị Bích Hà: Viết gì cho ngày Valentine!

Tuổi yêu đương ngọt ngào thì mình đã qua rồi! Có thả hồn về dĩ vãng với một thời tuổi trẻ mình vẫn nhả ra thơ tình tha thiết đắm say không khác kẻ đang yêu đâu! Thật đấy! Văn nghệ sĩ mà! Lùi về dĩ vãng, hiện tại hay tương lai, nhập vai, hóa thân có thể đưa mình về thuở xuân xanh 18, hay bất kỳ…

Đọc thêm

Truyện ngắn James Joyce: Eveline, Trịnh Y Thư chuyển ngữ

Cô ngồi bên cửa sổ nhìn trời tối buông xuống đại lộ. Đầu cô dựa lên rèm cửa sổ và trong mũi cô là mùi vải cretonne [1] bụi bặm. Cô cảm thấy mệt mỏi.    Ít người qua lại. Người đàn ông bước ra từ ngôi nhà cuối dãy đang trên đường về nhà; cô nghe tiếng giày ông ta lạch cạch trên vỉa hè bê-tông và sau đó…

Đọc thêm

Đa chiều. Thơ Quảng Tánh Trần Cầm, Hoàng Xuân Sơn

Đa chiều    1.   nghẹt thở bước vào kỷ nguyên mới  mùi lá nguyệt quế trong phở sốt vang  ngậm ngùi cơm tấm  2.   những điềm báo luân phiên  nhốn nháo vết tích trên đất đá  chim chóc lần tràng hạt  3.   một ngày không nghi ngại  bươn chải trên dòng tâm thức  mặt ngờ nghệch ngây ngô như hắc tinh tinh    4.   dông gió đổ ập bến…

Đọc thêm

Truyện ngắn Ngu Yên: Người Cha Ẩn Dụ

Lơ đãng nhìn mây trời và đèn đường, tôi từ tốn chuyển xe sang tuyến trái để cua. Cha tôi thường nói, “Con phải tập bỏ tính lơ đễnh, nếu không, sẽ có ngày gặp phiền phức.” Nhưng lơ đễnh là nơi nghệ sĩ lang thang, ngẫu hứng tìm thấy những sáng tạo không ngờ. Chợt thoáng trong hộp kính nhìn lui, thấy chiếc xe đen nhỏ bắn…

Đọc thêm

Sử thi Énéide, thi hào Virgile (70-19 trước JC) – Kiệt tác thời Đế quốc La Mã (Bài 11)

THI CA KHÚC 11 HƯU CHIẾN VÀ ĐÁNH TRỞ LẠI TÓM LƯỢC: Énée dâng các thần, chiến lợi phẩm tịch thu từ vua Mézence và tổ chức phái đoàn mang thi hài Pallas về cho vua Évandre. Latins xin hưu chiến để chôn cất người chết và bày tỏ cùng Énée sự kinh hoàng của trận đánh. Đám tang đưa Pallas về kinh thành, toàn dân Évandre rụng…

Đọc thêm

Cao Vị Khanh: Âm phong trắng

Dưng không rồi gió đổi chiều. Nói “dưng không” nghe ra như giận lẫy. Mà thật ra, ai lại không biết gió cũng y như lòng người, nay vầy mai khác. Có ai bẻ thước mà đo được lòng ai đâu.  Mới hiu hiu đó lúc chiều hôm, nửa đêm đã vật vã cuồng phong. Những đêm hè oi ả, thiên hạ mỏi mắt chờ phe phẩy chút…

Đọc thêm

Khai bút tình. Thơ Thy An, Lê Minh Hiền, Trần Yên Hòa

KÝ ỨC TÀN NĂM  ánh tà huy nở nụ cười bóng xế mấy cảnh trần gian rong ruổi đi qua gặp mặt tươi vui cười nói thật thà run tay thấm giọng thiết tha chân thật  mấy cõi đi về nghe như còn mất đường phố năm xưa nhắc lại bảng tên bỗng như kỷ niệm trồi lên thất thập một tiếng xót xa run rẩy tâm hồn…

Đọc thêm

Trần Trung Đạo: Mùa Xuân trên quê hương ngoài ký ức

Dọc hành lang các công ty Mỹ thường treo tranh ảnh. Có khi là bản sao một danh họa và có khi chỉ là một tấm ảnh nghệ thuật để làm đẹp bức tường. Bức tranh treo bên ngoài phòng làm việc của tôi là một ngọn đồi xanh với những bụi hoa dại nhiều màu mọc đó đây, và xa hơn là một cánh rừng. Bức tranh…

Đọc thêm

Truyện ngắn Ngu Yên: Nhà Phê Bình Thám Tử

Xác Hoàng cháy đen, tìm thấy, kẹt trong chiếc xe nổ tung, cháy rụi. Đáng lẽ nhà quàn không trưng bày trong hòm mở nắp, nhưng di chúc của anh, đã viết sẵn, muốn được nhìn thấy người thân, bạn bè, người quen một lần cuối. Hoặc đó là câu viết trá hình cho ý nghĩ ngược lại. Anh có tiểu sử làm việc cho văn phòng thám…

Đọc thêm

Song Thao: Khi Giáo Hoàng phiếm

Giáo Hoàng là người lãnh đạo tinh thần của dân Chúa trên khắp hoàn vũ phải là người luôn oai nghiêm và…buồn. Nhưng thực tế không phải vậy. Các Giáo hoàng cũng vui ra phết. Vui nhất là đương kim Giáo hoàng Francis, tên Việt hóa là Phanxicô. Ngày 14/6/2024, vừa qua Ngài mở đại hội vui bằng cách mời 107 danh hài không phân biệt tôn giáo…

Đọc thêm

Trần Trung Đạo: Tình người như mùa Xuân

Tôi đến Houston nhiều lần. Giới thiệu sách. Đọc thơ. Tâm tình với các bạn trẻ. Và lần sau cùng, năm năm trước, cũng để giới thiệu sách và đọc thơ. Thời gian như bóng mây ngoài khung cửa phi cơ mỗi lúc một xa nhưng Houston vẫn là thành phố tôi đã mang theo và cũng để lại nhiều kỷ niệm. Đồng hương và bạn bè tôi…

Đọc thêm

Trần Mộng Tú: Tuyết Đầu Mùa

Một cơn tuyết đầu mùa rơi xuống khi chúng tôi sửa soạn ra đường đến nhà bạn ăn Tân Niên Ất Tỵ Tuyết rơi như lông ngỗng, như hoa rụng tùng chùm, bám trên nóc xe, trắng xóa mặt đường và tan dưới lằn bánh xe cán ngang. Hơi lạnh len cả vào chân tóc. Mùa Đông thật sự đã đến. Mùa Đông bắt đầu ở Tây Bắc…

Đọc thêm

Mùa Xuân giữa cõi vô thường. Thơ Nguyễn Vĩnh Long, Cát Nhu, Tiểu Lục Thần Phong, Hoàng Xuân Sơn

TẾT ĐÃ RA MÙNG Mùng Hai tôi là Mùng Ba em làn hương khói tỏa đọng bên thềm trong thiêng liêng có bao hình bóng theo gió hiên ngoài lạnh suốt đêm Mùng Bốn sẽ qua ngày vẫn vậy vẫn nắng mong manh thiếu cảnh nhà bên mâm cúng đủ gà, xôi, rượu chỉ thiếu mặt người vẳng phương xa Chưa tới Mùng Năm mà xa lắc mùa…

Đọc thêm

Nguyễn Đức Tùng: Nghĩ về Thơ

Hôm nay chủ nhật, tuyết rơi từ quá nửa đêm, gần sáng, rơi mờ mịt đất trời. Đây là trận tuyết đầu mùa. Sau một năm khô hạn, thiếu nước, cháy rừng nhiều nơi ở British Columbia và California. Trên CBC, thủ tướng Trudeau tuyên bố về việc đáp trả quyết định của tổng thống Trump đánh thuế 25 phần trăm lên hàng hoá Canada vào Mỹ, cùng…

Đọc thêm

Ngự Thuyết: Ngày Xuân đọc Thơ (P.2)

Vào những năm cuối thập niên 1930 và đầu thập niên 1940, Thế Chiến thứ Hai bước vào giai đoạn quyết liệt. Đó cũng là thời kỳ “Đại suy thoái” về nhiều mặt trong xã hội. Nhà thơ không thể ở mãi trong tháp ngà. Họ trăn trở, họ vùng vẫy, họ tìm tòi, họ sẵn sàng xông pha trên những con đường chông gai, hiểm trở.  Họ…

Đọc thêm

Song Vũ: Cuối đời nhìn lại

Old soldiers never die; they just fade away. Gen. Douglas MacArthur Một nửa thế kỷ trôi qua sau ngày mất nước. Những cay đắng chua xót đau đớn một thời cũng phai nhạt dần. Thời gian qua đã là liều thuốc chữa những ưu phiền khổ đau một thời. Tôi nhớ lại những ngày đầu bước chân gia nhập quân ngũ. Ở lứa tuổi 20 ngoài suy nghĩ…

Đọc thêm

Song Thao: Nem chua

Tết đến nói chuyện nem chua hình như hơi vô duyên. Trên bàn nhậu của chúng tôi ở Sài Gòn tứ mùa bát tiết hầu như đều có những chiếc nem vuông vức gói lá chuối nằm ở giữa. Đó là món nhắm rất đúng bài bản. Thứ thơm thơm, ngọt ngọt, cay cay, chua chua đi với bia hay đế cứ như là anh em khoác tay…

Đọc thêm

Thơ Trần Mộng Tú: Xuân và Áo

Cánh cửa đứng chờcâu đối đỏem đứng chờmùa Xuân vào nhà năm mươi nămem trên đất lạthấy nhớquê nhà đến xót xa năm mươi nămem thay áo mớisao khói hương xưa vẫntrên vaicòn nguyên như Tết,Xuân ngày đó bàn tay anhvẫn ấm vai gầy năm mươi nămbao lần mở cửabao lần em mời mùa Xuân vào em trải lòng mìnhcùng trời đấtnhưng sao vẫn ngờnhư chiêm bao năm…

Đọc thêm

Tiểu Lục Thần Phong: Hồn Xuân

Quán Intermezzo thật ấm cúng với tông màu trầm, trang trí bởi những tranh và tượng giả cổ theo phong cách nghệ thuật phục hưng Italy. Nam thanh nữ tú rì rầm tán chuyện vui vẻ. Gã châu Á da vàng nhỏ bé  ngồi trầm ngâm thỉnh thoảng chiêu một ngụm Cappuccino, những tưởng bình an vô sự, nào hay trong lòng dậy sóng dâng trào. Ngoài trùng…

Đọc thêm

Nguyễn Viện: Mua vui ngày Tết

“Bác Hồ nói với bác Tôn Việt Nam chỉ có Sài Gòn là vui.” Những ngày cuối năm ở Saigon, dù có những bất bình vì cái Nghị định 168 về luật giao thông ra đời, gây khó khăn cho người dân. Nhưng cuộc sống, trên bình diện chung vẫn sôi động. Vẫn có những hy vọng ở phía trước, bởi xã hội đã đi đến cái ngưỡng…

Đọc thêm

Thơ khai bút Nguyễn Đức Tùng

1. Rửa bát Bàn tay sạch  Như một năm mới 2. Chỉ bằng cách lắng nghe Anh nghe tiếng nước xoáy Nơi sáu dòng sông giao nhau Bến Lục đầu Chỉ bằng cách lắng nghe Anh nghe tiếng chân em bước trong mưa Nhưng khi anh ra mở cửa Chỉ có chùm chìa khóa treo giữa trời 3. Nhân vật đáng yêu nhất đã chết Anh lững thững…

Đọc thêm

Thạch Đạt Lang: Đầu năm khai…pháo

Năm hai ngàn không trăm…hồi đó, tôi về Việt Nam vì công việc cho hãng, “tranh thủ” thăm gia đình trong 4 tuần lễ. Tình cờ gặp lại người bạn học cũ, đang làm việc ở Vũng Tàu, rủ ra ngoài đó chơi.. “một cái” cuối tuần.  Cung kính bất như phụng mạng”.  Chiều thứ sáu một mình một kiếm, ý quên xin lỗi! nói lộn, một mình…

Đọc thêm

Lê Hữu: Ngày xuân, dạo chơi Phố Ông Đồ

Nhà thơ Vũ Đình Liên, giá mà còn tại thế, dạo bước trên những hè phố đông vui vào những ngày cận Tết, hẳn ông sẽ ngạc nhiên và thích thú biết bao khi trông thấy có lắm “Ông đồ trẻ” đang mải mê “hoa tay thảo những nét, như phượng múa rồng bay”. Biết đâu nhà thơ lại chẳng ngẫu hứng thêm một câu thơ vào bài…

Đọc thêm

Nguyễn Công Khanh: Tình Tự Cho Một Quê Hương

Nhớ lại 50 năm trước, một điều dĩ nhiên là thế giới không phải như ngày hôm nay, nước Mỹ không phải như ngày hôm nay và người Việt ở Mỹ hay ở khắp các nơi cũng không hẳn là người Việt ngày hôm nay. Trong thời gian ấy, ít nhất hai thế hệ mới đã ra đời. Nhớ lại 50 năm trước, đêm cuối cùng, một phép…

Đọc thêm