Đinh Quang Anh Thái: Đọc Bút ký “Những Con Người Những Bóng Ma” của Nam Dao

Nam Dao tên thật là Nguyễn Mạnh Hùng. ông là giáo sư kinh tế của trường Đại Học Toronto, Canada và nay đã nghỉ hưu. Ông tham gia giảng dạy tại nhiều trường đại học danh tiếng trên thế giới như: Harvard, Paris, Sorbonne, Toulouse, Montpellier, Paris10, National Australian University, University of New South Wales… Nam Dao cũng là tác giả của nhiều nghiên cứu và từng được…

Đọc thêm

Thơ Đặng Tiến (Thái Nguyên): Vô Đề

VÔ ĐỀ 1. Tôi nhớ day dứt bài ca dao không rõ có từ hồi nảo hồi nào“Ông nỉnh ông ninhÔng ra đầu đình ông gặp ông nảng ông nangÔng nảng ông nangÔng ra đầu làng ông gặp ông nỉnh ông ninh”Trời ơi!Buồn nhức nhốiBuồn nhức xươngQuẩn quanh u tốiLàngXãThônÔng nỉnh ông ninh ông nính ông nịnh ông nìnhCả một đời trăm năm trăm tuổi bách niên đại…

Đọc thêm

Phạm Công Luận: Lụy quê hương

Hồi tôi còn nhỏ, trong nhà có một đôi giày bốt đờ sô cũ của lính còn nguyên vẹn. Mỗi lần sắp tết, anh em tôi dọn dẹp nhà lại thấy đôi giày đó, bèn lôi ra từ gầm giường để lau bụi. Má tôi có lần bảo: “Đôi giày cũ không dùng, bỏ cho rồi!” Ba tôi: “Để đó cho tui!” “Để làm chi vậy ông, giày…

Đọc thêm

Phạm Công Luận: Thiệp Tết, món quà dĩ vãng

Trong số những món đồ kỷ niệm vụn vặt mà tôi lưu giữ trong một chiếc hộp, có sự hiện diện của những tấm thiệp. Bên cạnh những tấm thiệp Noel in ấn rất đẹp của nước ngoài có gắn mạch điện tử để phát nhạc nay đã không dùng được, tôi thích ngắm lại những tấm thiệp xuân. Những tấm thiệp từ những cái tết đã xa…

Đọc thêm

Truyện ngắn Ngu Yên: Yểu Điệu Tôn Nghiêm

Khang mân mê khẩu súng nhỏ nằm gọn trong lòng tay. Khẩu súng chỉ có hai viên đạn, kiểu dành riêng cho các quí tộc Pháp phòng thân. Tiếng ông ngoại trở về trong trí. _ “Khang, năm nay con lên đại học, đi xa nhà, ông ngoại cho con khẩu súng này để tự vệ. Bản chất con yếu đuối, cảm giác lạnh của sắt sẽ giúp…

Đọc thêm

Thơ Thy An, Nguyễn Hoàn Nguyên

Nỗi niềm cuối năm nỗi niềm đè nén trong chiếc lon sắt màu đỏ kêu leng keng ngày cuối năm bình an lấy từ cây cỏ len vào vu vơ tâm thức  lang thang như tờ lịch nằm im thiên thu đi qua những con tàu  thành phố lên đèn khêu gợi người con gái khỏa thân trong tranh hát bài thơ mong manh như đêm hát cùng…

Đọc thêm

Sử thi Énéide, thi hào Virgile (70-19 trước JC) – Kiệt tác thời Đế quốc La Mã (Bài 10)

THI CA KHÚC X TÓM LƯỢC : Hội Đồng các Thần Olympe, Jupiter không tán thành các Thần can thiệp vào cuộc chiến xảy ra trên mặt đất. Vénus và Junon bảo vệ trái ngược nhau quyền lợi bên mình được che chở. Jupiter quyết định từ đây trở về sau, để cho con người tự bảo vệ sự may mắn của mình, Số Phận định đoạt con đường….

Đọc thêm

Huệ Đan: Ánh Sáng Dưới Tán Bồ Đề: Hành Trình Giác Ngộ qua Dòng Văn Học Thế Giới

Trong không gian lặng yên dưới tán cây Bồ Đề[1], nơi đất trời hòa quyện, ánh sáng giác ngộ bừng sáng soi rọi vào những góc tối sâu kín nhất của tâm hồn con người. Siddhartha Gautama[2], sau 49 ngày thiền định không gián đoạn, đã đạt đến sự thấu hiểu tuyệt đối – trạng thái Bodhi. Khoảnh khắc này vừa là bước ngoặt của lịch sử tâm…

Đọc thêm

Nguyễn Hữu Nghĩa: Về bài thơ phổ nhạc Khúc Thụy Du

Có những bài thơ, đầy cảm xúc, sau khi được soạn thành ca khúc, nó biến dạng, trở thành một thứ cảm xúc khác, trong một hoàn cảnh khác, và vẫn cứ hay. Đó là trường hợp bài thơ “Khúc thuỵ du” của Du Tử Lê (Lê Cự Phách, 1942-2019) viết năm 1968. Đó là một bài thơ thời thế thảm khốc, biến thành một bài nhạc tình,…

Đọc thêm

Truyện ngắn Nguyễn Hiền: Ván bài đầu năm

Cuộc đỏ đen đầu năm kéo dài đến nửa khuya bắt đầu tỏ ra uể oải. Khải đã rửa đít (1) ngay từ khi rút lá thứ ba. Lá thứ tư mang suốt lủng đến cho Tùng, phá tan chút hy vọng nhỏ nhoi cuối gầy dựng lại cơ đồ đã sụp đổ đến tận nền móng. Con chín cơ bị vật ra, phơi chín bệt son môi…

Đọc thêm

Chùm Thơ Năm Mới nhiều tác giả, Lê Minh Hiền chuyển ngữ

1. NGUYỆN CẦU ĐẦU NĂM  By Jackie Kay  Hãy nhớ cho, thời khắc giao thừa khi tương lai xuất hành như một tờ giấy trắng tinh  một cuốn lịch xinh xinh, một cơ hội mới toanh. Trên lớp tuyết trắng dày Em nguyện cầu cho những dấu chân trinh nguyên rồi nhìn chúng biến đi cùng cuồng phong nồng nhiệt. Chuốc đầy ly rượu! Cho chúng mình đây!…

Đọc thêm

Phạm Xuân Nguyên: Võ Phiến “Trông lên chỉ gặp bầu trời là quen

Tôi nhớ mãi một bài báo đọc được trên tạp chí Bách Khoa trong quá trình tìm hiểu về văn học miền Nam trước 1975. Bài báo nói chuyện những địa danh ở miền Nam Bộ lại luôn mang tên người, những thôn ấp kênh rạch được gọi là xóm Ông Đồ, ấp Trùm Thuật, sông Ông Đốc, ngọn Ông Trang, rạch Biện Nhan, núi Bà Đen… Núi…

Đọc thêm

Truyện ngắn Tiểu Lục Thần Phong: A Sìn

Trời nắng chang chang, thỉnh thoảng từng cơn gió bụi bốc lên bay rát cả mặt, dòng xe máy xình xịch chạy như mắc cửi trên đường. Hai bên lề đường có cả mấy mươi tiệm vịt quay, heo quay, những con vịt quay vàng ươm, có con thì da sậm màu hơi ngả nâu tất cả đều béo nhẫy mỡ, treo tòng teng trong tủ kiếng trông…

Đọc thêm

Nguyễn Nguyên: “Quần-đảo-tráo-tên”, không thể đọc một lần!

Đó là thực tế khi tôi tiếp cận trường ca thời sự Quần-đảo-tráo-tên, từ thời điểm đọc từng phần cho đến lần đọc liền mạch trọn vẹn. Cần nói rằng, không chỉ một lần mà còn phải đọc chậm, nhất là có thể phải đọc nhiều lần.  Với tôi may mắn là ấn tượng thi hứng, thi pháp gợi mở từ lần xem đầu tiên vẫn được duy…

Đọc thêm

Trang thơ cuối năm: Thy An, Quảng Tánh Trần Cầm, Nguyễn Hàn Chung, Đặng Tiến (Thái Nguyên), Nguyễn Vĩnh Long, Huỳnh Liễu Ngạn

Cuối năm 2024 một bao hành lý lăn theo triền núi rơi xuống đồng bằng vỡ tung văng xa một túi thi ca  ngổn ngang văn tự trên vai đẫm ướt  gánh chữ thương lòng một chút ruộng đồng lúa thơm hạt nhỏ da nhăn gân nổi nhớ mãi phù sa  một tiếng hoan ca  từ giã năm tàn chợt nghe thật nhẹ tình yêu thiết tha… thy an…

Đọc thêm

Thơ Hoàng Xuân Sơn: Ban sơ

ĐƠN VỊ GỐC Anh đứng mù một góc Khi nắng đã qua đời Sao em thấy anh được Ngoài trời tuyết đang rơi Tuyết trắng như thường lệ Như da trắng em cười Trên triền dốc hoán vị Người già rụng đôi mươi Như cây cành nhát gió Sợ cả bóng quang thiều Thu hồi một sinh vật Qua rồi mùa ái yêu Chầm chậm. từng lỗ thủng…

Đọc thêm

Đỗ Quyên: Quần–đảo–tráo–tên (Kỳ 6)

Quần-đảo-tráo-tênTrường ca thời sự CHƯƠNG KẾT BỜ NAM CẢNG BIỂN TẬP KẾT  (Điệp khúc) … Bạn đã nghe về hai trận hải chiến xa xưa?  Bạn đã biết ai đã thua cả hai lần giữ đảo? [1] Trường ca này không thể không viết! [2] … Mỗi dăm chục hải lý đất liền ta lại nghĩ       ta lại tích Gần như là thật không nói cho đẹp hành hương…

Đọc thêm

Truyện ngắn Tiểu Lục Thần Phong: Khù khờ thi tứ

Thế là gã tỉnh ra, tỉnh hẳn như người lim dim chợt thấy kẻ trộm vào nhà, tỉnh tợ như chơi xì ke vừa vã thuốc gặp cảnh sát. Nói theo lối thiền gia thì gã ngộ, đã một thời gian dài gã cứ thấy cái gì ngộ ngộ là vác, giờ thì khác rồi, không vác nữa nên ngộ hay là ngộ mà không vác nữa thì…

Đọc thêm

Uyên Nguyên: Hợp Lưu: Biểu tượng văn chương hải ngoại và di sản Khánh Trường

Giữa những biến thiên khắc nghiệt của lịch sử, văn học Việt Nam hải ngoại vươn lên như một dòng chảy bất tận, mang theo cả nỗi đau ly hương và khát vọng tái sinh bản sắc. Trong bức tranh đó, Hợp Lưu nổi lên không đơn thuần chỉ là một tạp chí, mà chính là một hiện tượng văn hóa độc đáo, nối kết những dòng chảy…

Đọc thêm

Trần Quí Phiệt: Tại sao tôi viết*

Con người có thể sống còn trước tai ương khủng khiếp và tôi cũng không ngoại lệ. Việc mất Huế và sự thất lạc gia đinh tôi trong lúc chạy loạn nhận chìm tôi vào hố thẳm của tuyệt vọng và chán chường trong một thời gian và khiến tôi nẩy sinh ý muốn chết. Sau hai năm cảm thấy như không còn sống, một cách thực mầu…

Đọc thêm

Thơ Khaly Chàm: Hiện thể bất biến

hiện thể bất biến khi linh hồn hội tụ thành ánh sángthể biết liên tục nổ vỡ trong những khái niệmhiện tại và quá khứ chỉ cách nhau khe hở cho dù được tính bằng mi rô métsự nhẫn nại để chui qua chạm mặt bóng tối mật ngữ tùy thuộc lập trình chờ ngày khởi diễnsiêu vi trùng ác tính hiện hình im lặng kháng thuốc mặt…

Đọc thêm

Thơ Ngô Nguyên Dũng: Cây vẫn đứng chờ xanh trở lại

núi  Kính tiễn Hòa thượng Thích Tuệ Sỹ (1943-2023) chim ngàn vỗ cánh về ngang núi sừng sững hoàng hôn tựa trăm năm bát nhã vọng vang sang sảng gọi vách đá kim cang bồ đề tâm *** cây vẫn đứng chờ xanh trở lại ngồi xuống. ghi lại những muộn phiền hoài nghi khắc khoải đời bỗng nghiêng sắc huyền hỏi nặng rưng rưng nhớ chấm phẩy….

Đọc thêm

Uyên Nguyên: Từ Phù Sa Quê Hương Đến Biển Lớn Văn Học

Văn học, như những gì người ta thường ví von, là một dòng sông bất tận, không ngừng chảy, không ngừng chuyên chở. Nó mang theo ký ức, cảm xúc, những chất liệu sống động của đời người, và còn hơn thế nữa, là tiếng vọng của một nền văn hóa, một thời đại, một dân tộc. Đối với văn học Việt Nam, dòng sông ấy không chỉ…

Đọc thêm

Nguyễn Đức Tùng: Thư gởi năm 2065

Khi con đọc những dòng này, ta không còn nữa. Nhiều người quanh đây có lẽ cũng không còn nữa.  Lịch sử thay đổi nhanh đến chóng mặt. Ta nhớ năm 1982, một người bạn bảo rằng trong tương lai khi nói chuyện điện thoại, người ta có thể nhìn thấy mặt nhau. Điều ấy là không thể tưởng tượng được. Nhưng vào lúc này, bốn mươi năm…

Đọc thêm

Trần Doãn Nho: Nhân chuyến “tự nguyện ra đi” của nhà văn Quỳnh Dao

Nhà văn Quỳnh Dao (瓊瑤 = Chiung Yao) quyên sinh vào ngày 4/12/2024. Trong lá thư vĩnh biệt, bà viết: “Xin đừng khóc, đừng buồn, đừng thương tiếc gì cho tôi. Tôi đã “nhẹ nhàng ra đi” rồi.“Nhẹ nhàng ra đi” [幡然=phiên nhiên] [1] là nhóm chữ yêu thích của tôi. Nó biểu tượng cho một chuyến bay tự chủ, tự tại, tự do, bay lượn một cách…

Đọc thêm

Đỗ Quyên: Quần-đảo-tráo-tên (Kỳ 5)

Quần-đảo-tráo-tênTrường ca thời sự CHƯƠNG 9KINH TUYẾN  NGƯỜI RANH GIỚI VIP nầy [1] Nhiều lúc như một cái bùng-binh [2] (hay một vài trong 10  đôi khi đồng thời cả 10 tùy thời điểm, nội dung đề tài, diễn đàn đăng tải) ở hòn ngọc viễn đông  đệ nhất bùng binh tự do  đệ nhị bùng binh quảng trường trang liệt nữ  đại khái cứ thế cứ thế …

Đọc thêm

Thơ Nguyễn Viện: Hơi thở trong sương

HƠI THỞ TRONG SƯƠNG Như những hàng cây yêu nhau trên ngọn đồinhững con thú hoang làm tình trong hốc núicô gái và tôi, đồng tính bên hồ, ôm nhau thở. Từ mùa đông đến mùa xuân, những bông hoa dại nở tràn lan khắp cánh đồngtôi nói, em là sự sống. vì thế, hãy để cho anh thở bằng hơi thở em. Bầu trời dưới chỗ em…

Đọc thêm

Terry Lee: Ba bài thơ Tết của Tô Đông Pha

Mở đầu:  Tô Đông Pha (1037-1101), tên thật là Tô Thức, là một trong tám đại văn hào của thời Đường Tống, cùng với cha ông là Tô Tuân và em trai Tô Triệt. Năm nhân vật nổi tiếng kia là Hàn Dũ và Liễu Tông Nguyên, thuộc đời Đường, và Âu Dương Tu, Tăng Củng và Vương An Thạch, thuộc đời Tống. Ngoài văn chương, Tô Thức…

Đọc thêm

Truyện ngắn Tru Sa: So

Con vật đến với chàng.  Phấn khởi sở hữu loài vật ngộ nghĩnh, tinh quái bậc nhất khiến chàng quên béng giờ giấc. Chẳng biết So (Cái tên chàng đặt cho mèo) chấm chàng vì lẽ gì. Chàng không có xưởng cá tươi, không làm chủ shop chó, mèo, chàng hiếm khi ăn đồ tươi và nhà chàng không rộng rãi đến mức mèo thấy lý tưởng để…

Đọc thêm

Thơ Trần Mộng Tú:  Thôi, Đừng Tìm Em Nữa

Em muốn lợp lại đời mìnhnhư giáo đường lợp lại những viên ngóicon chim bồ câu mẹ sẽ tìm đếnôm ấp trái tim emmột sángnỗi buồn em mọc cánhbay điEm là con Chim nhỏbỏ lại mẹ và những viên ngóilần đầu tiên biết đến bầu trời Em muốn trườn lại đời mìnhnhư con Giun nằm ngủ dưới phiến đá mùa Đôngmột sáng thức dậytrườn vào mùa Xuân vừa…

Đọc thêm