Phút giây. Thơ Hoàng Xuân Sơn

P H Ú T G I Â Y Tôi rịn xuống em từ trườngĐời thu hút cả âm dương bốn mùaMà rồi sóng dạt vi lôLi ti hạt bỏng còn xô biển tìnhCó nhauRất đỗi thình lìnhTừ khe áo gióLung linh núi đồiLà mộc hương đẫm ngàn khơiAi biết cành mục trên trời vụt bayKhi em trực tuyến ban ngàyThì muôn dấu mộngBuồn lay lắt hìnhĐêmVệt nhớMột tàng…

Đọc thêm

Quanh giấc mơ. Thơ Thy An, Quảng Tánh Trần Cầm

Quanh giấc mơ ngôn ngữ lảng vảng quanh giấc mơ mùa đông từ giã khu vườn bình yên phố nhỏ bình thường với những suy nghĩ không mới lạ và bình thản nhìn đoàn người đa đoan  hàng cây im lặng bàn ăn liên hoan đã tàn mùi thịt rượu vương vấn theo những dục vọng nhỏ bé trên khung cửa giọt mưa lăn thật êm người đàn…

Đọc thêm

Về những người chết trong và vì chiến tranh. Thơ Đặng Tiến (Thái Nguyên)

VỀ NHỮNG NGƯỜI CHẾT TRONG VÀ VÌ CHIẾN TRANH [Nhân ngày 30 tháng Tư 2025] Anh trai tôi vào lính khi vừa tròn mười tám tuổiSau nửa năm về phép một lầnRồi ra đi, ra đi mãi mãiChết năm Mậu Thân ở phía tây Quảng NgãiTrúng pháo, bị thương, kiệt sức và chết giữa mùa mưaMột tấm ảnh để lại ố vàngAnh tôi mãi mãi tuổi hai mươiHình…

Đọc thêm

Dương Như Nguyện: Bảy Điệp Khúc:  Paris Chiều Chia Ly

Isabelle, Cô Là Ai?[1] Trìu mến và cung kính dâng lên linh hồn cuả cha tôi, người học giả-nghệ sĩ-hoạ sĩ không cần nổi tiếng, Cố Giáo Sư Văn Chương Việt-Anh, Dr. Dương Đức Nhự, và người bạn đời “bi thảm” cuả ông, là người mẹ hiền từ cuả tôi, Cố Giáo Sư Việt Văn Nguyễn Thị Từ Nguyên, Cả hai đều sống chết với văn học Việt Nam, và tạ…

Đọc thêm

Tháng Tư đi qua giáo đường. Thơ Trần Mộng Tú, Nguyễn Tấn Cứ, Hoàng Xuân Sơn

Chạy đi đâu trong mùa hè lửa cháy Không thể chạy vì mặt đường đã chật kín những nỗi buồn Không thể đi vì mọi góc phố đều bị chất đầy những kỉ niệm Không thể cựa quậy vì những giấc mơ ướt đẫm mồ hôi Không thể đứng lại vì sự cuốn đi của đám đông đang chết Tháng tư như một quả bom vẫn còn chìm…

Đọc thêm

Tóc rơi tờ lịch cũ. Thơ Ngu Yên

Tóc rơi tờ lịch cũ Sớm đó, cha xé tờ lịch, biết hôm qua vừa hết. Chưa biết đời mỏi mệt khi hồn treo cổ nhìn qua song tù. Tờ lịch xé để trên đầu tủ, cơn gió thổi qua, bay lên la đà diễn nghĩa Xuân Thu. Từ đó, tờ đó, ngày đó không bao giờ trở lại. Tờ lịch cũ đáng giá bao nhiêu? Sao lòng…

Đọc thêm

Thơ Tháng Tư: Cao Vị Khanh, Huỳnh Liễu Ngạn

CHIỀU THÁNG TƯ VỀ QUA SÔNG CỔ CHIÊN Gió quậy tư bề sóng nhọn hoắcThuyền quay như lá cuối mùa rơiNgười qua sông muộn tay ghìm chặtVực trống chìm sâu đến rã rời Nước chảy hung hăng lở sạt bờTưởng ngàn vó ngựa sải qua mauNgười về từ cõi đầy xương sọLòng bể trăm chiều miểng cứa đau Nước vẫn tuôn tuôn, sầu cuộn cuộnNgó lục bình trôi…

Đọc thêm

Cho một chiều tháng Tư. Thơ Trần Hoàng Phố

Cho một chiều tháng Tư trời nóng như đổ lửaTôi ngồi nhìn bóng tôi đổ xuống từ biTrên chiều dài xanh bóng thời gian năm mươi nămbuồn vui khắc đau đớn lên đá hạnh phúcthất vọng thắp rồi thổi tắt ngọn lửa trong tim  hy vọngTôi uống một ly rượu vang đỏ hoàng hôn đời ngườiĐể thấy men say hư khôngtắt thởtrong đôi mắt biếc giấc mộng tháng…

Đọc thêm

Thơ Tháng Tư: Nguyễn Tấn Cứ, Nguyễn Vĩnh Long, Nguyễn Hoàn Nguyên

REQUIEM MÙA HẠ  Mùa hạ cuốn anh đi cuốn em đi Mùa hạ cuốn bùng theo mùa hạ Cuốn chúng ta vào những bụi mù Cuộn chúng ta những lòng thù hận  Cuốn vào chổ ngồi hoang vu trơ khấc Ướt đặc mồ hôi tháng Tư không gió Không có một giọt mưa nào rơi Không một bóng cây nào che chở Mùa hạ của những ngày chối…

Đọc thêm

 Không cần di tản. Thơ Ngu Yên

50 năm kỷ niệm tháng 4, 1975 Với bạn bè, những tâm tình còn tiếc một thời. Sống vong nhà mỗi năm mỗi kỷ niệm: 30 tháng 4. Mỗi 10 năm kỷ niệm mòn dần. 50 năm sau, kỷ niệm còn lại cây đinh rỉ sét Treo lung lay, nặng quá,  cũ quá, bản đồ miền nam. Sống ở Mỹ, tự nguyện, cảm giác bất đắc dĩ tự…

Đọc thêm

 Lê Minh Hiền: Thơ tháng Tư

THÁNG TƯ ĐEN & CƠN MỘNG DU ĐỎ Tháng Tưtháng Tư đenlâu rồimù khơimấy ai còn buồnnước trôi qua cầubiển xanh mây trắng50 năm… 50 năm…đã phai màutháng Tư đã qua mùa khổ nạntháng Tư trở về bốn mùatháng Tư vàng… nắngtháng Tư hiềnnhư con gáitháng tư nắng hườm chín tớinắng như emtháng tư mưa xa hạ đâu đây. Bên emnăm ngón tay khẽ thứcnhẹ vuốt tóc dàinhẹ…

Đọc thêm

Tô Phở Việt Nam. Thơ Ngu Yên

Lời bình của nhà thơ Thận Nhiên:  Tô Phở Việt Nam là một bài thơ lặng lẽ mà day dứt, như một lời mặc niệm nhẹ nhàng dành cho những người đã phải rời xa đất nước, và cho một Việt Nam chỉ còn lại trong ký ức và trong tô phở nóng. Tô phở ở đây không đơn giản là món ăn — nó là một biểu…

Đọc thêm

Có khi. Thơ Hoàng Xuân Sơn

CÓ KHI  [bài nói lắp] cột cổ nhồng lôi về những con hà ăn sâu những thần đồng mọt nước cơ chế một đoàn tầu cóc chết đầy ngoài mương nghẽn đường sông ra bể rác. rác khắp phố phường hạt bụi nằm khóc kể có khi những lâu đài động phất phơ hàng mã có trăm vạn di hài bám cài chưa rệu rã có khi giọng…

Đọc thêm

Tam tấu Inrasara

Tam tấu. THI CA & THI SỸ 1. THI SỸ Có người thơ tấp tểnh đi buôn lận lưng ít nắng quê làm vốn đi, cứ đi phiêu giạt đất trần  chân sạn, buồn đầy, hai tay trắng Hai mươi năm trở lại xóm thôn cũ tiếng bò trưa, vầng trăng muộn mới điệu cười, lạ nhịp sống Hốt nhiên chàng úp mặt khóc oà. 2. TRỞ VỀ…

Đọc thêm

Tháng Tư và Tôi. Thơ Trần Mộng Tú

Có tiếng ai gõ cửaTôi xoay mình với đêmHình như tháng Tư gọiTháng Tư đợi ngoài thềm Ngập ngừng mở cánh cửaĐón tháng Tư vào nhàTháng Tư tràn mắt lệCả hai cùng khóc òa Giũ chiếc áo đêm thẳngNghẹn ngào nhìn tháng TưCả hai cùng vuốt mặtLau nước mắt cho nhau Cứ ngồi yên như thếCăn nhà sao mênh môngChiếc ghế sao mà rộngMình sao bé vô cùng…

Đọc thêm

Tháng Tư. Những khúc hậu chiến xa vời. Thơ Trung Dũng Kqđ

THÁNG TƯNHỮNG KHÚC HẬU CHIẾN XA VỜI 1. CÁI BÓNG ĐÊM QUA Đêm qua tôi đã mời cái bóng một điếu thuốcCái bóng buồn thiu dừng lại chỗ tôi nằmCái bóng hỏi thăm đường về với mẹCái bóng xa nhà đã hơn 45 năm Cái bóng bảo không dám về đơn vịVì đã tiêu khi đụng trận lần đầuCái bóng sợ như rất nhiều bóng khácNát thần hồn…

Đọc thêm

Cuộc đời luôn là những đợi mong. Thơ Thy An, Phạm Hồng Ân

Cuộc đời luôn là những đợi mong hãy đi vào khu vườn hoang dã bằng bước chân khoan dung nhất nhẹ như hơi thở buổi sáng mỉm cười với lá hiền ngoan  mở quyển tiểu thuyết trần ai chứa đầy không gian kỳ bí và những hộp sắt hình tròn mộng mị kể lể cổ tích nhân tình dưới mái hiên thủ thỉ trăm điều và em không…

Đọc thêm

Chuyện của 3 người lính. Thơ Đào Như

NGƯỜI CHIẾN BINH VỀ THĂM NHÀ  Cuộc chiến vừa tàn Sau ba mươi năm Người chiến binh về thăm nhà Nói đi anh Sao anh đứng lặng yên như núi Cà Đú? (*) Ngôi nhà xưa như ngôi mộ cổ Cột kèo nghiêng đổ Mái ngói âm dương cỏ mọc rêu xanh Có những đêm mưa thật sâu Có những đêm đen vô cùng Đi ngang qua căn…

Đọc thêm

Thơ Thy An, Trần Yên Hòa, Niệm Từ

Sáo, sên, trăng, sách  lặng lẽ như con sáo đen  trên cỏ xanh hiếm hoi  soi mói cuộc đời nhảy tưng theo năm tháng im lìm như con sên xám dưới tảng đá xanh bốn mùa nhẫn nhục chui rúc với kỷ niệm đoạn đành hững hờ như mảnh trăng vuốt ve đồi núi một chút tình nhú lên réo gọi rồi ẩn hiện muôn trùng lặng yên…

Đọc thêm

Cõi vong tình. Thơ Cao Vị Khanh

CÕI VONG TÌNH  Em có biết cõi vong tình rất lạ hồn xanh xao mộng nở trắng ưu phiền. Ta quay quắt một đời trai hãn mã ngại ngùng nghe cố sự kể niềm riêng. Ta đã khóc khi miếu đường bốc cháy lửa phần thư đốt nám mặt kinh thành. Ai cố giấu chút hương thời tuổi dại ủ vườn xưa chờ sống lại mầm xanh. Ta…

Đọc thêm

Trên chiếc bóng ngày. Thơ Trần Hoàng Phố, Hoàng Xuân Sơn

TRÊN CHIẾC BÓNG NGÀY Trên những họa tiết tháng ba Tôi vẽ một chiếc lá non dịu dàng Giấc mơ ngủ trong nách lộc xuân Tôi gieo những chiếc hạt mơ mộng Bầu trời rơi đầy tiếng chim Mùa hoa cải vàng ven sông Nở đầy hồn tôi  những cánh bướm vàng Trên chiếc bóng ngày Bầu trời hồn tôi bay  đầy những bông khói mây Nỗi nhớ…

Đọc thêm

Ba bài thơ chưa đề. Thơ Quảng Tánh Trần Cầm

chưa đề #3  nằm ngửa trong bóng râm lịch sử  ngờ nghệch ngó mây trôi ngang bầu trời xám tro  ngỡ mình vân vê râu tóc làm phép phân thân  một ngày áp đặt trí nhớ giữa những trang sách ám khói  con mọt thong dong không ước mơ không mong đợi  · đâu đó tiếng quát gây hoang mang:  cút  xéo  biến  ̶ ̶ ̶   sợi dây…

Đọc thêm

Nhớ-khói-đốt-đồng. Thơ Trần Yên Hòa, Huỳnh Liễu Ngạn

Nhớ-khói-đốt-đồng Anh đưa em đi trong chiều nắng nhạt Màu nắng vàng thương nhớ đến nao nao Ơi-cái-thuở-hẹn-hò-như-bỡn-cợt Trái tim tơ, rung nhẹ, phím, tuôn trào Con đường dài, chạy xe, sao ngắn thế Em ngồi sau ôm eo ếch quanh (chàng) Đường thuở đó, chưa là đường tráng nhựa Nên xe rùng, từng chặp, lộn tim gan Đường về nhà em, từ-bến-xe-chợ-lớn Thẳng miền tây, chạy tít…

Đọc thêm

Thơ Tình của R. Burns, E. B. Browning, P. B. Shelley, J. Keats, E. A. Poe, Lê Minh Hiền chuyển ngữ

1. MỘT ĐÓA HỒNG by Robert Burns (1759-1796) Như một bông hồng nhung, Ôi! Luve của tôi bừng nở mơn mịn trong tháng 6 hường; Như một giai điệu tuyệt vời, Ôi! Luve của tôi ngọt ngào yêu thương bên đời lạ thường . Duyên dáng làm sao, người thương của tôi, khúc nghê thường mộng mị khôn cùng;Và tôi sẽ còn yêu em khôn tận, người thương…

Đọc thêm

Nhân danh Thơ và đọc Phúc Âm. Thơ Khaly Chàm

nhân danh thơ và đọc phúc âm ngày nhạt nắng dung dưỡng lũ sương mù tôi quất mạnh chiếc roi ý tưởng vào bài thơ đang treo lơ lửng luật bằng trắc trừng mắt nhìn tôi rồi co giật ảo điềm nhiên với quy ước đối kháng hợm hĩnh tạo rườm rối thi ca thèm muốn được văng tục đượm mùi đặc trưng bẩn thỉu những con chữ…

Đọc thêm

Tháng Hai vu vơ. Thơ Thy An, Hoàng Xuân Sơn

Tháng 02 vu vơ… rợp bóng cờ ngày xuân nắng sợi tơ vàng trên cành mai tách cà phê đen sóng sánh nhỏ giọt tâm thức lung lay đèn hoa mừng âm lịch đã tắt câu hỏi bận lòng mỏi mệt nghe bao ẩn ngôn vọng động con chim xanh nhảy hót dưới cành hồng giao cảm núi rừng đồi hoa nở mờ mờ nhân ảnh trong khói sương …

Đọc thêm

Nợ đời. Thơ Cao Vị Khanh

TÊN ĐÃNG TỬ KHỐN CÙNG  Người vai khoác áo phong sương rất mực dạo qua đời giữa buổi chợ nhiễu nhương. Ghé Bến Cảng, xế chiều mưa nước đục lòng hoang mang đón chim nhạn hỏi đường. Chim có nói cũng chỉ toàn ẩn ngữ! Trời cao xanh trời có nói gì đâu! Con nước lớn đã qua dòng sông cũ chở trăng xưa tách bến một đêm…

Đọc thêm

Khung thời gian trên khung bố. Thơ Quảng Tánh Trần Cầm, Tiểu Lục Thần Phong, Hoàng Xuân Sơn

KHUNG THỜI GIAN TRÊN KHUNG BỐ #1           1.   mơ hồ trương long triệu hổ  nghe nhạc trịnh bên vỉa hè  ngó mưa giăng dọc ngang đường hẹp phố cổ  bàng hoàng nhớ người nhớ nhà  nỗi nhớ buốt da   2.   nỗi nhớ còn đây  màu & mùi cà-phê pha rum  nhỏ giọt  ̶ ̶ ̶  chảy rỉ rả trong giấc mơ  từ góc trời hạn hẹp  góc đời…

Đọc thêm

Thơ tình Inrasara

1. YÊU 3 THÌ Thì Lãng mạn hậu thời Ở một thành phố phương Nam khi xe cộ đã đi ngủ nỗi vắng mặt em khởi động nhớ trong anh nhớ vào mùa gieo hạt Nhớ  tạo tác điệu bước em & ánh mắt em môi hé em & vùng ngực nõn em. Lắp ghép bàn tay móng ngắn em & vòng ôm nhiệt tình em Nhớ mọc…

Đọc thêm

 Nước mình – Người mình. Thơ ngũ ngôn thế sự của Đặng Tiến

Nước mình – Người mình Thất kinh! 1.  Cái nước mình, nó thế (*) Nó thế, là thế nào? Ừ, sao mà thấy khó Nhưng…không hề tào lao Cái nước mình, nó thế Nông dân và trẻ con Ngây thơ và thiết thực Thích nỉ non véo von Dự đám ma, thì biết Dự đám cưới, thì hay Đến bệnh viện, càng rõ Còn… ra chợ, thấy đầy…

Đọc thêm

Thường xuyên là câu hỏi. Thơ Ngu Yên

Mỗi sáng Chủ Nhật phân vân uống cà phê hay rửa mặt. Uống cà phê vì lười rửa mặt hay rửa mặt uống cà phê không ngon? Đi dạo đường mòn hay xem tin tức trước? Viết đôi điều trái ngược với thói quen hay theo thói quen mặc quần em trong quần dài? Suy nghĩ ngần ngại vài chủ đề giá trị hay lỏng hồn rầm rì…

Đọc thêm