Thơ Quảng Tánh Trần Cầm, Đỗ Duy Ngọc, Trần Hoàng Phố

Âm vọng   những thân ái một thời  giờ đây ly tán  thân thế mất biệt không vết tích  như thể tan vào hư không  hôm nay chạm mặt cái bóng vô cảm  ̶ ̶ ̶   ngẩn ngơ lang bạt trên cánh đồng cháy  không hề ngoái cổ khi nghe xướng tên  hỏi mi có nhớ mùi cỏ dại  héo úa vàng võ dưới nắng hạn chói chang có…

Đọc thêm

Thơ Clare Harner, Emily Dickinson, Joyce Kilmer, Maya Angelou, Pháp Hoan chuyển ngữ

Xin Đừng Đứng Trước Mộ Tôi Và Khóc Xin đừng đứng trước mộ tôi và khóc,Tôi không nằm trong lòng đất nghỉ ngơi.Tôi là gió bay qua những ngọn đồi,Là kim cương sáng ngời trên tuyết trắng,Tôi là nắng trên những bông lúa chín,Là mưa thu trên tán lá nhẹ rơi.Khi người thức giấc trong buổi sớm maiTôi là chim bay thành vòng yên ắng.Khi người ngủ say…

Đọc thêm

Liễu Trương: Đêm qua ra đứng bờ ao

Dân tộc Việt Nam từ đời này qua đời khác có quyền tự hào về cái kho tàng văn chương truyền khẩu bình dân của mình. Sáng tạo nghệ thuật nói chung và sáng tạo văn chương nói riêng là do bản tính của con người thường ao ước cái hay cái đẹp. Thế nên khi chưa có tầng lớp trí thức uyên bác trong xã hội, hạng…

Đọc thêm

Thơ Phápxa Chan

Ở đó  tôi thức dậy vào buổi chiều sự êm ái nhắc tôi nhớ về một bài thơ có một cái cây giữa ngàn cái cây có ngàn chú chim chơi giỡn trên một cái cây ngày kia chú chim cuối cùng đã rời đi vì mùa đông chạm ngõ cái cây cũng muốn rời đi theo những chú chim vì nghĩ rằng mình bị bỏ lại hắn…

Đọc thêm

Thơ Thy An, Khaly Chàm

Tháng sáu lục bát tháng sáu gậy tiên chống giữa vườn hồng trái tim nhảy múa thấm lòng bao dung dàn phong ngã đỏ mông lung nhớ ra ngũ sắc một vùng nổi trôi tháng sáu về đây chơi với núi đồi chợt nghe cây cỏ đâm chồi thiên thu ngửa tay hứng giọt bụi mù mới nghe hiên dột tiếng ru mưa chiều tháng sáu về đây…

Đọc thêm

Inrasara: Quên lý thuyết văn chương đi để đọc Dương Thuấn

Có thể nói cách tân, làm mới luôn ám ảnh số đông người làm thơ, hơn thập kỉ qua. Khi đất nước mở cửa và, khi thế hệ mới ý thức rằng sáng tác thơ Việt, sau gần nửa thế kỉ vẫn còn chưa thoát hẳn dư hưởng của thi pháp Hiện thực và nhất là, Lãng mạn. Nỗ lực của nhóm Sáng Tạo hay Nhân văn –…

Đọc thêm

Thơ Cao Vị Khanh, Hoàng Xuân Sơn

HOANG PHÍ Ta theo ta, những dặm dài từ đêm điếm cỏ nối ngày cầu sương.Ai xui mộng mị dị thườngchân tù ngục, hồn dặm trường thiên nhai.Dưng không, du tử đường dàibốn bên bề bộn bạn bầy bỏ bê.Kiếp chung cá chậu ê chềthớt dao đã sẵn, tư bề. Bó thân. Đường tình sắp lớp cố nhânkhít khao lắm cũng xa gần chiêm bao.Sẩy tay, nguyệt rụng phương…

Đọc thêm

Thơ Quảng Tánh Trần Cầm: Những mảng vụn không quên

1.  trời chiều chạng vạng  mệt nhọc mòn mỏi  thấm đẫm mùi và màu bệnh viện  trên giường người đàn bà nằm ngửa nhắm mắt  gương mặt lạnh câm  ̶ ̶ ̶  không chút vui buồn  tôi nghe lãng đãng tiếng thì thầm sụt sùi thút thít  nhưng không thấy một ai khác  khi tôi đến gần nàng vụt nắm bắt tay tôi  siết chặt  nhốt tôi vào…

Đọc thêm

Trịnh Y Thư: Tại sao chúng ta làm thơ

1. Thơ là biểu hiện và kết nối cảm xúc Trước hết, về cơ bản, thơ ca cho phép các cá thể con người nói lên những cảm xúc, suy nghĩ và trải nghiệm sâu sắc nhất của họ. Nó có thể nắm bắt được các sắc thái cảm xúc của con người theo những cách mà các loại hình giao tiếp khác không thể làm được. Vay…

Đọc thêm

Thơ Thy An, Nguyễn Tấn Cứ, Nguyễn Trung Dũng Kqđ

Thầm thì dân tộc giữ nguyên vẹn khuôn mặt tháng 5 pha trộn những nỗi buồn và tiếng cười trăng vỡ  tín điều hóa thân tượng đá thay màu giấc mơ tan theo tiếng hát những giọng đời thủy chung ngang qua gió đền đài im lặng tiếng thầm thì dân tộc cõi phù sinh con đường thăm thẳm bóng nghiêng cô độc bóng tối dịu dàng trên…

Đọc thêm

Thơ Nguyễn Viện: Trong linh hồn tôi

1. Khoảng trống là một lỗ kim, con lạc đà chui qua vào nước thiên đàng. khoảng trống cũng như một bát cơm vừa ăn hết, tôi gác đũa ngồi nhìn. khoảng trống cũng là nơi đám mây bay qua và đầy ngập gió.  Đi qua em là một khoảng trống khác. chữ như rác và nỗi buồn như nước ốc.  Nơi tôi an trú là đường chỉ…

Đọc thêm

Đỗ Trường: Vô cùng – Một bài thơ thế sự hay của Hoàng Nhuận Cầm

Trước đây, tôi đã đọc Hoàng Nhuận Cầm. Có thể nói, ông viết về chiến tranh, về tình yêu ở cái thuở học trò với lời thơ đẹp, và mượt mà, nhưng dường như không để lại nhiều ấn tượng và cảm xúc trong tôi. Mấy năm trước, nghe nhà thơ Thế Dũng (Berlin) kể, Hoàng Nhuận Cầm đã chuyển sang làm phim ảnh gì đó. Hôm vừa…

Đọc thêm

Lam Nguyên: Đọc bài thơ Sơn Phòng Xuân Sự

Bài thơ Sơn Phòng Xuân Sự 山房春事 của Sầm Tham 岑参 Một số nhà nghiên cứu văn học cho rằng vào thời đại nhà Đường (618-907) có nhiều vị rất lưu tâm ở 2 chữ “Bất tri 不  知”. Từ ngữ này đã ăn sâu vào thi ca!  Nhờ vào chữ nghĩa cùng tư tưởng của Thi-nhân để viết, tả thơ rất uyển chuyển. Ta có thể dùng…

Đọc thêm

Thơ Haiku của Pháp Hoan

Giữa đồi núi bạt ngànchuông điện thoại réo rắtbáo tin mùa xuân sang. *Trời thu thật bao lacả đám mây trắng cũnglạc mất lối về nhà. *Giữa thành phố bê tôngbên tai tôi nghe thấytiếng vọng chuông đại hồng. * Tuyết phủ trắng cả rồicăn nhà là nấm mộcủa kẻ chưa lìa đời. * Mưa mùa thu rơi đềugiữa đoàn người trên phốmình tôi đi ngược chiều. *…

Đọc thêm

Thơ Nguyễn Tấn Cứ, Ngô Quốc Phương, Nguyễn Nam Trung

Những ngày yêu hiu quạnh Chuyến xe đêm xuyên qua những giấc mộng  Giấc mộng xuyên qua mênh mông  những cánh rừng phiền muộn Bình yên là có thể bay đi  không mang theo bất cứ một thứ gì trên đôi cánh Bình yên là có thể trở về  mà không hối hận điều gì  khi những cuộc chơi khép lại Đôi khi sống và tiêu diệt cuộc…

Đọc thêm

Thơ Hoàng Vũ Thuật

MƯA BỒ ĐỀ Tiếng cá quẫy dưới túp lều mưa chém ngang ào ào sắc như lưỡi dao xẻ đôi hết cả tấm ván thiền mùa hạ co ro mặt thớt trưa nghẹt thở cầm tù ta bên biển vắng tôi nhớ tôi thời xa lắm những chiếc lá giấu một mặt trời cỏn con em chui ra từ đụn rơm cùng chiếc mũ hồng như tổ chim…

Đọc thêm

Thơ Trần Tiến Dũng, Hoàng Xuân Sơn

TIẾNG HÁT TRĂM NĂM NGÂY THƠ! Tôi bỏ dép đi trong công viên ngày chuyển mùa ít lá vàng ngủ trên cỏ cây treo đầy mắt mưa Ở Sài Gòn không nỗi buồn nào tìm được lối đi chỉ là dẫm lên mảnh chai óng ánh đi tới đi nỗi buồn! Qua hàng cây khỏi lối cỏ đi tới nữa đi nỗi buồn! Một điều tôi biết nỗi…

Đọc thêm

Thơ Nguyễn Hoàn Nguyên: Bài tháng Năm

cây vòng cành láhôn nhaucon đường bên dướikhông đau chân ngườimột khoảng trốngmột góc đờinghe chim vườn cũgọi trờiphôi pha từ ngõ ngáchbước chân rarón rénnhẹ góte nhòa hoang sơnhư ngày bóng nặngđè thơthủ vai diễn xuấttuồng hờ không chươngvết bùnđủ để vấn vươngtrao tình lau sậytha hương không ngờkhông ngóng bếncũng tìm bờhôm qua núi lạnhbây giờ bình nguyên bây giờnắng tháng nămnghiêngxuyên qua mắt lásoi miền…

Đọc thêm

Thơ Quảng Tánh Trần Cầm, Nguyễn Tấn Cứ

MÙA TUYẾT TAN      Speak through my words and my blood  ̶ ̶  Pablo Neruda tôi đứng bên này bờ  đầu mùa tuyết tan  đón nhận những tia nắng nghịch ngợm  soi mói nền đất lạnh  còn vương vãi những giọt mưa sớm mai  cùng làn khói nhẹ lãng đãng từ bếp củi vụn che bởi nhánh cây khô  và nỗi âu lo triền miên vây hãm  không…

Đọc thêm

Trịnh Y Thư: Cảm nhận nhân đọc “thơ ngắn Đỗ Nghê”

1. Tôi thích đọc “thơ ngắn” của Đỗ Nghê. Những bài thơ “ý tại ngôn ngoại,” đọc đi đọc lại, mỗi lần đọc đều nhận ra thêm một cái gì mới, khác, mở ra những chiều kích bát ngát hương thơm. Hãy giở trang đầu tiên của tập thơ, bài Trái đất, cả bài thơ chỉ có vẻn vẹn sáu từ: Giữa đêmThức giấcGiữa ngày…         Boston, 1993 Từ…

Đọc thêm

Thơ Trần Trung Đạo: Chia tay với sông Hằng

Mừng Phật Đản 2024, Phật Lịch 2568 Suốt 45 năm hoằng pháp Đức Phật đã qua lại sông Hằng nhiều lần. Dòng sông đã soi bóng Ngài trong nhiều kinh điển.  Rồi hơn 2600 năm sau, có một cậu bé Việt Nam đến đây. Cậu ngồi bên bờ sông Hằng nhìn mặt trời lên. Hôm qua, thay vì ở khách sạn trong phố, cậu thuê một phòng trọ…

Đọc thêm

Thận Nhiên: Chỉ thấy mưa sa

Nếu bạn là “người có chữ nghĩa”, nghĩa là người đọc nhiều, hay là người có quan tâm đến văn chương Việt Nam, thì hẳn không ít lần bạn nghe thấy, hay tình cờ đọc những câu thơ dưới đây, chúng thường được người ta trích dẫn: “Tôi bước đi Không thấy phố không thấy nhà Chỉ thấy mưa sa trên màu cờ đỏ.” Thật ra, đoạn này…

Đọc thêm

Thơ Nguyễn Viện

CUỐN SÁCH TÔI BỎ QUÊN  1. Không chờ đợi điều gì, tôi tự sắp đặt sinh mệnh mình. nhưng không thể sắp đặt tình yêu em.  Bầy ong đã bay đi. tiếng hú của đêm dội vào giấc ngủ. tôi mộng du vào thế giới.  Dường như em cũng không thật.  Trên ngọn đồi ấy, đôi giày cao cổ và chiếc áo măng tô màu xám đầy bụi….

Đọc thêm

Thơ Hoàng Xuân Sơn

“Đời sẽ thấy chúng ta sống không cầu” (Dạ Khúc, Phạm Duy, từ Serenade Schubert )  Ông Phạm viết một câu đại thống khoái. Như không. Như.[ Như]? Dù đời ông có lúc chi li từng tem phiếu               Như anh.  Như tôi. Chúng ta biết sống. Biết đủ V Ô  C Ầ U* nhón gót đi trong đêm sợ làm mất giấc ngủ sợ hư không trở mình…

Đọc thêm

Thơ Nắng Thơ Mưa: Nguyễn Tấn Cứ, Trần Tiến Dũng, Nguyễn Trung Dũng Kqđ

KHÔNG ĐỀ  Buổi trưa buồn như những con đường đang trầm mình trong nắng bỏng Mùa hạ của những vỉa hè đang bong gân bởi những bước chân tủi nhục Mùa hạ của những phận người đang ứa ra từ những bóng cây trơ trụi Mùa hạ của những mối tình đang bị rang khô bởi những quán cafe buồn Quá dễ cho một cuộc chia tay dưới…

Đọc thêm

Thơ Nguyễn Viện: Ở phía bên kia núi

1. Ở phía bên kia núi. những quyển sách nằm mốc meo trên kệ. chai rượu cạn. nhưng mùi của ngày tháng cũ vẫn dậy hương tường vi.  Tôi trồng một cây sung. một cây chanh. một cây đinh lăng. dĩa nem cuối tuần tôi nhậu với hư không.  Phía bên kia núi. căn phòng của nàng vừa thay rèm cửa mới. một người đàn ông nào đó…

Đọc thêm

Thơ Tháng Tư: Nguyễn Tấn Cứ, Nguyên Nghĩa

CHẠY ĐI ĐÂU TRONG MÙA HÈ LỬA CHÁY Không thể chạy vì mặt đường đã chật kín những nỗi buồn Không thể đi vì mọi góc phố đều bị chất đầy những kỉ niệm Không thể cựa quậy vì những giấc mơ ướt đẫm mồ hôi Không thể đứng lại vì sự cuốn đi của đám đông đang chết Tháng tư như một quả bom vẫn còn chìm…

Đọc thêm

Thơ Tháng Tư: Quảng Tánh Trần Cầm, Trần Tiến Dũng, Nguyễn Hoàn Nguyên, Cao Vị Khanh, Trần Hoàng Phố, Bùi Chí Vinh

THÁNG TƯ CỦA MÁ  má têm miếng trầu nói con ra ngoài coi họ dựng rạp che nắng hay đám ma  tháng tư như số vô tỷ không hẹn mà gặp trên dòng chảy năm tháng vô tận tô điểm màu rêu phong xuyên hai thế kỷ bao lần đếm hy vọng ảo vọng tuyệt vọng vô vọng giật mình bạc phếch mái đầu  đêm về tôi trôi không cảm giác trong khoảng lặng mênh mang nỗi…

Đọc thêm

Thơ Nguyễn Viện: Ngụ ngôn của điêu tàn

1. Đã từ rất lâu không có mưa. tôi đái lên trời một cầu vồng. hoàng hôn màu tím tái. những kẻ bán máu đang nằm ngủ dưới gầm cầu. Đã từ rất lâu không đọc một quyển sách nào. chữ làm tôi đau dạ dày.  Linh hồn tôi như một bãi hoang. đầy rác.  Đã từ rất lâu không gặp em. ngón tay chỉ mặt trăng đã…

Đọc thêm