Thơ Khaly Chàm: Hiện thể bất biến

hiện thể bất biến khi linh hồn hội tụ thành ánh sángthể biết liên tục nổ vỡ trong những khái niệmhiện tại và quá khứ chỉ cách nhau khe hở cho dù được tính bằng mi rô métsự nhẫn nại để chui qua chạm mặt bóng tối mật ngữ tùy thuộc lập trình chờ ngày khởi diễnsiêu vi trùng ác tính hiện hình im lặng kháng thuốc mặt…

Đọc thêm

Thơ Ngô Nguyên Dũng: Cây vẫn đứng chờ xanh trở lại

núi  Kính tiễn Hòa thượng Thích Tuệ Sỹ (1943-2023) chim ngàn vỗ cánh về ngang núi sừng sững hoàng hôn tựa trăm năm bát nhã vọng vang sang sảng gọi vách đá kim cang bồ đề tâm *** cây vẫn đứng chờ xanh trở lại ngồi xuống. ghi lại những muộn phiền hoài nghi khắc khoải đời bỗng nghiêng sắc huyền hỏi nặng rưng rưng nhớ chấm phẩy….

Đọc thêm

Giáng Sinh nguyện cầu cho thế giới an bình. Thơ: Trần Hoàng Phố, Hoàng Xuân Sơn, Trần Mộng Tú

“Vinh danh Thiên Chúa trên trời,  Bình an dưới thế cho người thiện tâm.” Một bài thơ về đêm Chúa Giáng sinh ở những ngày đầu thế kỷ 21 khi chiến tranh,  khủng bố tràn lan và khủng khiếp, khi ô nhiễm môi trường không thể chịu đựng được ở các thành phố lớn và trên cả hành tinh.  Khi dòng người di tản chết trên biển, trong…

Đọc thêm

Giáng Sinh mùa tình yêu. Thơ: Lê Hữu, Nguyễn Vĩnh Long

GIÁNG SINH THỨ BA MƯƠI  Kính coong, kính coong! Trong đầu anh bất chợt ngân nga những tiếng chuông mênh mang và thánh thót Kính coong và kính coong! Ước gì em thấy được những bông tuyết đang rơi ngoài bầu trời xám đục Ước gì em nghe được những hồi chuông leng keng trong đầu anh từng phút khi anh gọi tên em Leng keng và leng…

Đọc thêm

Tự sự mùa Giáng Sinh. Thơ Đặng Tiến (Thái Nguyên)

GIÁNG SINH Tôi đến với Chúa từ Victor Hugo Năm bảy tuổi mê mải đọc “Những người bị lăng mạ và sỉ nhục”(*) Bỏ cả cơm Quên giờ học Và đôi khi bật khóc Sững sờ Kinh ngạc Run rẩy Âu lo Chúa đến với tôi như thế Nhà thờ  Tôi không đến lễ Chưa bao giờ quỳ gối cầu nguyện Chưa một lần làm dấu thánh Chưa…

Đọc thêm

3 bài thơ Giáng Sinh của Christina Rossetti, Gillian Clarke & William Shakespeare, Lê Minh Hiền chuyển ngữ

1.  BÀI THÁNH CA MỪNG GIÁNG SINH By Christina Georgina Rossetti    Giữa mùa đông băng hoang, gió buốt lạnh như than van,  Trái đất đứng trơ như sắt nguyên, nước rắn như tảng băng; Tuyết rơi, tuyết trên tuyết ngời, tuyết trên tuyết ngời Giữa mùa đông băng hoang, từ lâu lắm rồi. . Chúa chúng ta, trời không thể giữ Ngài, đất cũng không thể nâng Ngài;…

Đọc thêm

Thơ Nguyễn Viện: Hơi thở trong sương

HƠI THỞ TRONG SƯƠNG Như những hàng cây yêu nhau trên ngọn đồinhững con thú hoang làm tình trong hốc núicô gái và tôi, đồng tính bên hồ, ôm nhau thở. Từ mùa đông đến mùa xuân, những bông hoa dại nở tràn lan khắp cánh đồngtôi nói, em là sự sống. vì thế, hãy để cho anh thở bằng hơi thở em. Bầu trời dưới chỗ em…

Đọc thêm

Thơ Trần Mộng Tú:  Thôi, Đừng Tìm Em Nữa

Em muốn lợp lại đời mìnhnhư giáo đường lợp lại những viên ngóicon chim bồ câu mẹ sẽ tìm đếnôm ấp trái tim emmột sángnỗi buồn em mọc cánhbay điEm là con Chim nhỏbỏ lại mẹ và những viên ngóilần đầu tiên biết đến bầu trời Em muốn trườn lại đời mìnhnhư con Giun nằm ngủ dưới phiến đá mùa Đôngmột sáng thức dậytrườn vào mùa Xuân vừa…

Đọc thêm

Thơ Cao Vị Khanh, Nguyễn Vĩnh Long, Hoàng Xuân Sơn

GỞI LẠI EM THÀNH PHỐ CÓ TÔI 1. Gởi cho em góc phố người bốn mươi năm đã, vẫn đời lưu vong. Hàng ghế trống, dãy bàn không thèm xưa mỗi bước một vòng tay ôm. 2. Gởi cho em góc phố cười góc đi tay níu, góc ngồi tay ôm. Góc xưa mê hoặc môi hôn, góc nay tôi đứng bồn chồn. Môi trơn. 3. Gởi cho…

Đọc thêm

Thơ Inrasara

TAM TẤU ORCHID ISLAND TAIWAN Chuyển ngữ sang tiếng Anh: Nguyễn Thị Phương Trâm [1] DUY RÁC HẠT NHÂN LÀ MUÔN NĂM Sông núi biến đổiTriều đại chuyển đổiQuốc gia dời đổiLòng người bấp bênh thay đổi không lườngDuy rác hạt nhân là vĩnh cửu. Terrains changingRise and falls of empiresa changing nationa constant changeable human heartexcept forever is nuclear waste. [2] MODERNIZATION Và họ hiện đại hóa đời…

Đọc thêm

Thơ Đặng Tiến (Thái Nguyên): Bài Ca Lên Đường

(Nhân Hành giả Thích Minh Tuệ lên đường sang Đất Phật. Đi theo bằng bài ca này.) Tây Trúc như một niềm ấp ủVạn dặm đường dài quyết một lầnBộ hành cất bước về với PhậtChân trần! Chân trần! Chỉ chân trần! Cứ lặng lẽ ngày đi đêm nghỉKhông cần rực rỡ áo cà saTrong tay chỉ lõi nồi cơm điệnChuông mõ không. Cũng không hương hoa. Cũng…

Đọc thêm

Thơ Trung Dũng Kqđ: Trời hành một cuộc đắm say

TRỜI HÀNH MỘT CUỘC ĐẮM SAY Cái khuya che khuất cái trăngĐể cái đêm cái nhố nhăng tự tìnhBan mai trốn tránh bình minhChúng ta phiêu dạt chúng mình liêu xiêu Ban trưa lạc nẻo ban chiềuCái thương cái nhớ cái yêu võ vàngNiềm ngơ nỗi ngẩn hoang mangCái quê từ giã cái làng tha hương Dép giày mỏi bước phố phườngÁo xiêm vướng víu vấn vương tháng…

Đọc thêm

Thơ Thy An, Huỳnh Liễu Ngạn, Cát Nhu

Ẩn ngữ mùa thu hoa vàng một đóa trên tay ngắt lỡ chiều chớm thu gió lạnh run người  xao xác nụ cười rụng rơi lối nhỏ rồi lại gật gù quên lãng trôi đi lá ngủ trên vai một giấc yên lành chút thương tiếc sao đành phủi xuống  mùa thu vội vã nhân tình bay nhảy một thoáng bâng quơ lãng mạn đầu tay  khát khao…

Đọc thêm

Thơ Đặng Tiến (Thái Nguyên), Phạm Xuân Nguyên, Phạm Lưu Vũ

THÁNG 12 NGÀY THỨ TƯ Quá khứ nặng như núi đá Thái Sơn hay Hoa Quả Sơn? Trường Sơn hay Hoàng Liên trùng điệp điệp trùng? Vinh quang chiến thắng Thất bại nhục nhằn Ngẩng cao đầu kiêu hãnh Cúi đầu tủi hổ âm thầm… Quên sao được một phần kí ức Gỡ sao được đá tảng vạn vạn cân Quá khứ lặn sâu vào lục phủ ngũ…

Đọc thêm

Thơ Nguyễn Tấn Cứ

Đọc thơ Nguyễn Tấn Cứ, người ta cảm nhận rất rõ có hai mảng: một, những bài thơ tình lãng mạn, ngọt ngào, da diết, dành cho những đôi lứa đang yêu cũng như đang trải nghiệm những mất mát trong tình yêu; hai, những bài thơ thế sự đầy ngao ngán trước sự đời lố lăng và tràn ngập nỗi đau khắc khoải trước vận mệnh đất…

Đọc thêm

Thơ Ngô Nguyên Dũng, Nguyễn Hoàn Nguyên, Lâm Băng Phương

ba. mười một. sinh nhật chỉ một đêm tôi thấy mình bỗng kháckhô quánh lại giọt máu nến lụn dầnvăn chương tôi giấy trắng đã bao lầncôn trùng chữ hoan ca ngôn ngữ lạnh   bóng mình tôi tường vách treo cô quạnhvẳng đâu đây kèn tang lễ rền vangrừng trơ lá khẳng khiu gió bạt ngànchim bỏ xứ về mông lung trắng tuyết gò mối đất đằm…

Đọc thêm

Thơ Hoàng Xuân Sơn

NGƯNG THU HơiLà thởĐóngRồi mởSươngLà mùẢmRồi bayTaLà aiNgờ Một chiếc ____________ tàn thu 13 nov 24 *** BIỂN SÓNG & TRỜI THU Sóng đánh giạt Mùi tự nhiên của đá Núi trùng tu bằng vức đồi sau cơn tháo bệnh Chấn thương vàng hương khuê Lời như muối bỏ biển Đại dương mặn hơn Trong sự lạnh nhạt hoang đường Ai cấm một chiếc cầu vồng xoắn lấy…

Đọc thêm

Thơ Quảng Tánh Trần Cầm, Nguyễn Vĩnh Long, Trần Hoàng Phố

Như rạ      tôi mọc ra từ đám rạ sau mùa gặt  lầm lũi trong đêm mưa bão  lang bạt trôi theo lục bình  ̶ ̶ ̶  mẹ tôi hoài niệm  những khoảnh khắc năm thìn  trên dòng biến động  khi ngó bóng mình tan chảy dưới ánh đèn dầu  cơ duyên kỳ bí chập choạng nắm bắt  ngẫu nhiên từng phút giây  vụt hiện vụt thoát biền biệt…

Đọc thêm

Thơ Trần Mộng Tú: Bão Tới

Bầu trời bỗng tối đenTrẻ con không biết sợChùng xòe những que diêmNgọn lửa phà hơi thở Bão tới không hẹn trướcBiết bỏ trốn đi đâuCăn nhà như tủ lạnhÔm hoài chẳng ấm nhau Những cột đèn gẫy ngangMớ giây như tóc rốiNhững mắt điện mù lòaGọi nhau trong bóng tối Bão tới rồi bão điQuên ngay những mảnh vỡNhư những người yêu nhauBuông mảnh tình vừa lỡ…

Đọc thêm

Thơ Đinh Trường Chinh

Một Đối Thoại Ngắn – nếu ngày mai, chúng không cho chúng ta được nói với nhau bằng miệng, anh sẽ nói với em bằng gì? – anh có thể nói với em bằng mắt – không, nếu chúng khâu cả miệng, và khoá cả đôi mắt anh lại, anh sẽ nói với em như thế nào? – đừng lo em ạ. con người vẫn có thể nói…

Đọc thêm

Thơ Nguyễn Hoàn Nguyên

MÙA RƠI lên núi bắcvào biển đôngchân cuộc lữquấy bụi hồng nơi quán trọhát quê hươngchốn quê hươnghò quán trọ mưa mù trờigóc bất hạnhgiọt nước mắtrơi độc hành dưới đền đàiđất cuốn trôingười cùng trôivào cam phận cây đời nặngđau trái mơhồn treo lửngtrên nhánh thơ lạnh mùa rơilưng áo mỏngthanh trường kiếmquải thu phong* chảy như nhiênđêm tàn mộngẩn huyền ânlòng đá rỗng Nguyễn Hoàn Nguyên(Kampen,…

Đọc thêm

Thơ Nguyễn Tấn Cứ, Cao Vị Khanh, Hoàng Xuân Sơn

Về thôi Xa rời sự hỗn loạn Xa rời vòng tay ôm Bia rượu mềm môi thơm  Xa rồi nửa khuya hiu quạnh Con đường dài lạnh buốt  Chỉ chia tay mới ấm Cho giấc mơ căn phòng Cho giấc ngủ an lành  Cho bình yên chăn chiếu  Một mình cùng cô đơn Về thôi về núi cao cô độc Về thôi cuộc đời dài meo mốc Với…

Đọc thêm

Dreams on the peak of the Mountain: Những bài thơ của Hòa thượng Thích Tuệ Sỹ, Terry Lee chuyển ngữ và giải thích.

Tưởng niệm Hòa thượng Thích Tuệ Sỹ Thoáng đó mà đã sắp tới ngày 24/11, là giỗ đầu (lễ tiểu tường) của Hòa Thượng Tuệ Sỹ. Ngày 17/11 tại Sacramento có tổ chức lễ, tiếc rằng tôi không đến được, nên vội in 20 cuốn sách tôi mới viết xong, dịch và giải thích thơ của Hòa thượng để đem đến cúng dường chư tăng ni và quan…

Đọc thêm

Thơ Nguyễn Tấn Cứ, Đặng Tiến (Thái Nguyên)

Vô Đề Không có gì chán hơnkhi ngày nào cũng lóe lên ý nghĩ ra điHoặc tự sát vì đã quá mỏi mệt kiếp ngườiCần phải thay đổi cần phải gượng cườiCần phải có một con đường khácCần phải thong dong bình thản hơn với những cuộc rong chơi Cần phải lạnh lẽo khinh thị nhiều hơnvới những khuôn mặt cao đạo nhàm chán nhạt nhẽoNhững khuôn mặt…

Đọc thêm

Thơ Đặng Tiến (Thái Nguyên): Bầu cử Tổng thống Mỹ và…

Nếu ông Trump thắng cử Nước Mỹ có tân tổng thống đảng Cộng hòa Nếu bà Kamala làm chủ Nhà Trắng Nước Mỹ có tân tổng thống đảng Dân chủ Dù là ông da trắng hay bà da màu Cũng nhiệm kì bốn năm Bốn năm Bốn năm Tuyệt đối không có trường hợp đặc biệt Thú vị hơn một trong hai thắng cuộc  Chỉ cần lượng phiếu…

Đọc thêm

Thơ Thy An, Khaly Chàm, Đào Như

buổi sáng tháng mười trên cánh đồng bình yên màu xám mặt trời ló dạng phương đông em sẽ viết lên đá những dòng thơ ca ngợi ruộng đồng  thanh khiết như kinh giữa mùa đại loạn rồi những đứa bé trinh nguyên sẽ vẽ hoa lá nhiều màu sắc hồn nhiên như viên kẹo chocolat thật ngọt nơi ta sống và ta yêu nơi có nhiều nhà…

Đọc thêm

Thơ Đặng Tiến (Thái Nguyên): Cái ngày xưa ấy

CÁI NGÀY XƯA ẤY Cái ngày xưa ấy tôi luôn nhớ Nhưng không phải tiếc một chút nào Mặc dầu hôm nay nhiều nỗi chán Và chắc ngày mai chả ra sao Buồn cười, những tháng ngày tuổi trẻ Đói nghèo giết chết mọi mộng mơ Thời sinh viên y như chấu cắn Buồn như trang giấy nhám xù sì Nhà tập thể gần ba chục đứa Đèn…

Đọc thêm

Thơ Trần Tiến Dũng, Trần Hoàng Phố, Hoàng Xuân Sơn

THÁNG MƯỜI / HƯƠNG TRĂNG TỪ EM! Giữa khoảng trống hoang buồn Cái hồ cá chờ kim đồng hồ gãy  thời gian chỉ là một con giun thứ giun thật đẹp với nỗi buồn * Em biết không anh không biết khước từ đơn côi nếu mọi thứ vẫn nguyên như cũ anh sẽ nhai nuốt một tình khúc nếp nhăn trên mặt em sẽ biến đi nhưng…

Đọc thêm

Thơ Trần Trung Đạo

NGƯỜI VỀ  Người về bóng ngả trên đường phố Phố đổi màu theo mỗi bước chân Mười năm ở lại cùng muông thú Mây đã thành mưa rụng mấy lần  Chén rượu quan hà chưa uống cạn Hương nồng ngây ngất vẫn còn đây Người ơi! trăng vẫn tròn trong mộng Sao chẳng chờ nhau một kiếp nầy Người về một tấm thân hoang phế Ngơ ngác bên…

Đọc thêm

Thơ Quảng Tánh Trần Cầm, Hoàng Xuân Sơn

Trôi dưới bầu trời xám    bãi mặn vật vã về đêm  ban mai cảnh vật liêu xiêu dưới bầu trời xám  trên ghềnh đá chơ vơ  tôi đứng bên này đời  mà ngỡ mình bên kia  ký ức mong manh khiếm khuyết  lật những trang sách theo ngẫu hứng  dõi mắt tìm vết tích tháng năm  qua ống h vạn hoa phù phiếm  tôi trôi về đâu?  cuốn…

Đọc thêm

Thơ Nguyễn Vĩnh Long, Đào Như

CHIỀU MƯA Ở VĨNH VIỄN Chuyến phà muộn theo người về Long Mỹ cơn mưa chiều bất chợt phía kia sông chân lúng túng giữa hai bờ gió lộng sóng lao xao theo từng giọt vô cùng Con đường đất ướt lầy tay nắm chặt bước theo người mỗi bước mỗi thương chân những mái lá nằm yên nghe gió trở bờ môi ngon chạm hơi thở thật…

Đọc thêm