Thơ Trần Tiến Dũng, Hoàng Xuân Sơn

TIẾNG HÁT TRĂM NĂM NGÂY THƠ! Tôi bỏ dép đi trong công viên ngày chuyển mùa ít lá vàng ngủ trên cỏ cây treo đầy mắt mưa Ở Sài Gòn không nỗi buồn nào tìm được lối đi chỉ là dẫm lên mảnh chai óng ánh đi tới đi nỗi buồn! Qua hàng cây khỏi lối cỏ đi tới nữa đi nỗi buồn! Một điều tôi biết nỗi…

Đọc thêm

Cao Vị Khanh: Cho dù lịch sử đau bầm dập

Cao Vị Khanh: Sáng tinh mơ, in sách Gởi theo TRẦN HOÀI THƯ, mất ngày 27 tháng 5 năm 2024 Lưng còng, mắt mỏi, tay run,anh ngồi in sách, lệ chùng xưa sau.Một con chữ, mấy niềm đau.Một dấ́u chấm, mấy lần khâu miệng tình.Những khuya, khuya tới làm thinh!Những mai sớm, sớm đến tận tình cô đơn!Anh ngồi in sách vào hồ̀nmà nghe tàn rữa phấn son…

Đọc thêm

Trần Mộng Tú: Vĩnh biệt Trần Hoài Thư

Nhà văn Trần Hoài Thư, chủ nhân của Thư Ấn Quán, người phục hồi di sản văn học miền Nam 1954-1975 đã qua đời ngày 27-5-2024, đúng 1 tháng sau khi hiền thê của ông, bà Nguyễn Ngọc Yến mất ngày 27-4-2024. Kệ sách trong buồng ngủ của tôi có:  Gồm 263 nhà thơ miền Nam sáng tác cho chiến tranh Tập I:  856 trang Tập II: 741…

Đọc thêm

Thơ Nguyễn Hoàn Nguyên: Bài tháng Năm

cây vòng cành láhôn nhaucon đường bên dướikhông đau chân ngườimột khoảng trốngmột góc đờinghe chim vườn cũgọi trờiphôi pha từ ngõ ngáchbước chân rarón rénnhẹ góte nhòa hoang sơnhư ngày bóng nặngđè thơthủ vai diễn xuấttuồng hờ không chươngvết bùnđủ để vấn vươngtrao tình lau sậytha hương không ngờkhông ngóng bếncũng tìm bờhôm qua núi lạnhbây giờ bình nguyên bây giờnắng tháng nămnghiêngxuyên qua mắt lásoi miền…

Đọc thêm

Thơ Quảng Tánh Trần Cầm, Nguyễn Tấn Cứ

MÙA TUYẾT TAN      Speak through my words and my blood  ̶ ̶  Pablo Neruda tôi đứng bên này bờ  đầu mùa tuyết tan  đón nhận những tia nắng nghịch ngợm  soi mói nền đất lạnh  còn vương vãi những giọt mưa sớm mai  cùng làn khói nhẹ lãng đãng từ bếp củi vụn che bởi nhánh cây khô  và nỗi âu lo triền miên vây hãm  không…

Đọc thêm

Thơ Trần Trung Đạo: Chia tay với sông Hằng

Mừng Phật Đản 2024, Phật Lịch 2568 Suốt 45 năm hoằng pháp Đức Phật đã qua lại sông Hằng nhiều lần. Dòng sông đã soi bóng Ngài trong nhiều kinh điển.  Rồi hơn 2600 năm sau, có một cậu bé Việt Nam đến đây. Cậu ngồi bên bờ sông Hằng nhìn mặt trời lên. Hôm qua, thay vì ở khách sạn trong phố, cậu thuê một phòng trọ…

Đọc thêm

Thơ Nguyễn Viện

CUỐN SÁCH TÔI BỎ QUÊN  1. Không chờ đợi điều gì, tôi tự sắp đặt sinh mệnh mình. nhưng không thể sắp đặt tình yêu em.  Bầy ong đã bay đi. tiếng hú của đêm dội vào giấc ngủ. tôi mộng du vào thế giới.  Dường như em cũng không thật.  Trên ngọn đồi ấy, đôi giày cao cổ và chiếc áo măng tô màu xám đầy bụi….

Đọc thêm

Thơ Lê Minh Hiền, Nguyên Nghĩa

Viết cho Mother’s Day XÓM CỔNG QUÊ NGOẠI Xóm Cổng… Xóm Cổng ngày xưa, cái tên mộc mạc con đường đê nhỏ ngoằn ngoèo mùa mưa nhão nhoẹt bước đi không quen, những cái cống cây xả nước lên xuống nghe nước chảy ào ào trông dữ dội! tuổi thơ sợ hãi ngập ngừng khi đặt bước chân sang * Nhớ Ông Bà Ngoại ngồi uống trà chuyện…

Đọc thêm

Thơ Hoàng Xuân Sơn

“Đời sẽ thấy chúng ta sống không cầu” (Dạ Khúc, Phạm Duy, từ Serenade Schubert )  Ông Phạm viết một câu đại thống khoái. Như không. Như.[ Như]? Dù đời ông có lúc chi li từng tem phiếu               Như anh.  Như tôi. Chúng ta biết sống. Biết đủ V Ô  C Ầ U* nhón gót đi trong đêm sợ làm mất giấc ngủ sợ hư không trở mình…

Đọc thêm

Thơ Nắng Thơ Mưa: Nguyễn Tấn Cứ, Trần Tiến Dũng, Nguyễn Trung Dũng Kqđ

KHÔNG ĐỀ  Buổi trưa buồn như những con đường đang trầm mình trong nắng bỏng Mùa hạ của những vỉa hè đang bong gân bởi những bước chân tủi nhục Mùa hạ của những phận người đang ứa ra từ những bóng cây trơ trụi Mùa hạ của những mối tình đang bị rang khô bởi những quán cafe buồn Quá dễ cho một cuộc chia tay dưới…

Đọc thêm

Thơ Nguyễn Viện: Ở phía bên kia núi

1. Ở phía bên kia núi. những quyển sách nằm mốc meo trên kệ. chai rượu cạn. nhưng mùi của ngày tháng cũ vẫn dậy hương tường vi.  Tôi trồng một cây sung. một cây chanh. một cây đinh lăng. dĩa nem cuối tuần tôi nhậu với hư không.  Phía bên kia núi. căn phòng của nàng vừa thay rèm cửa mới. một người đàn ông nào đó…

Đọc thêm

Thơ Tháng Tư: Nguyễn Tấn Cứ, Nguyên Nghĩa

CHẠY ĐI ĐÂU TRONG MÙA HÈ LỬA CHÁY Không thể chạy vì mặt đường đã chật kín những nỗi buồn Không thể đi vì mọi góc phố đều bị chất đầy những kỉ niệm Không thể cựa quậy vì những giấc mơ ướt đẫm mồ hôi Không thể đứng lại vì sự cuốn đi của đám đông đang chết Tháng tư như một quả bom vẫn còn chìm…

Đọc thêm

Thơ Tháng Tư: Quảng Tánh Trần Cầm, Trần Tiến Dũng, Nguyễn Hoàn Nguyên, Cao Vị Khanh, Trần Hoàng Phố, Bùi Chí Vinh

THÁNG TƯ CỦA MÁ  má têm miếng trầu nói con ra ngoài coi họ dựng rạp che nắng hay đám ma  tháng tư như số vô tỷ không hẹn mà gặp trên dòng chảy năm tháng vô tận tô điểm màu rêu phong xuyên hai thế kỷ bao lần đếm hy vọng ảo vọng tuyệt vọng vô vọng giật mình bạc phếch mái đầu  đêm về tôi trôi không cảm giác trong khoảng lặng mênh mang nỗi…

Đọc thêm

Thơ Nguyễn Viện: Ngụ ngôn của điêu tàn

1. Đã từ rất lâu không có mưa. tôi đái lên trời một cầu vồng. hoàng hôn màu tím tái. những kẻ bán máu đang nằm ngủ dưới gầm cầu. Đã từ rất lâu không đọc một quyển sách nào. chữ làm tôi đau dạ dày.  Linh hồn tôi như một bãi hoang. đầy rác.  Đã từ rất lâu không gặp em. ngón tay chỉ mặt trăng đã…

Đọc thêm

Thơ tháng Tư: Quảng Tánh Trần Cầm, Nguyễn Tấn Cứ, Nguyễn Trung Dũng Kqđ, Trần Tiến Dũng, Trần Trung Đạo

Forget me not  ̶  xin đừng quên tôi Love is so short, and forgetting is so long  ̶  Pablo Neruda tháng này chợt ho khan tưởng chừng vỡ ngực lê từng bước ngả nghiêng đầu óc chấp chới trong cõi lặng đâu đây nghe từ tận cùng xa vắng lũ đười ươi cười buốt não thắt tim  trong cơn ho khan rũ rượi cố lục lọi ký ức tổn thương chỉ thấy lớp lớp…

Đọc thêm

Cao Vị Khanh: Tháng Tư đọc lại Biên cương hành – Phạm Ngọc Lư

BIÊN CƯƠNG HÀNH Biên cương biên cương chào biên cươngChào núi cao rừng thẳm nhiễu nhươngMáu đã nuôi rừng xanh xanh ngắtNúi chập chùng như dãy mồ chônGớm, gió Lào tanh mùi đất chếtThổi lấp rừng già bạt núi nonMùa khô tới theo chân thù địchTa về theo cho rậm chiến trườngChiến trường ném binh như vãi đậuĐoàn quân ma bay khắp bốn phươngLớp lớp chồm lên đè…

Đọc thêm

Thơ Khaly Chàm, Nguyễn Tấn Cứ, Trần Hoàng Phố

Hồi ức những ngày mùa dịch giấy dán tường màu đất nung nham nhở trong đốm rách dường như con chữ phúc âm ẩn náu mắt ứa máu nhễu giọt âm sóng siêu tần hoài nghi tín hiệu cuối cùng thản nhiên trong mạch máu não  nhân danh cận tử cắt rời khúc ruột nối liền cuống rốn chuyển động hay ngồi im vẫn thế chiêm nghiệm tiếng…

Đọc thêm

Thơ Tháng Tư: Thy An, Quảng Tánh Trần Cầm, Trần Trung Đạo

Tháng tư xứ người * giữa phố chợ tôi bỗng có ý nghĩ mình đang chạy trên đồng cỏ băng qua vùng thảo nguyên hoang vắng không người như con thú trốn văn minh thứ văn minh tây phương đã nuôi dạy tôi từ hơn 5 thập niên tôi không muốn mang nhãn hiệu người vong ơn đối với những người da trắng cũng chẳng muốn mang mặc…

Đọc thêm

Thơ Ngô Nguyên Dũng

lục bát trắng 1. ngóng chờ gì những sớm mai nghe thời gian thức nhịp gầy guộc khua tiễn tôi đi chẳng ai đưa không một tay vẫy rụng mùa sau lưng thoảng khi giấu mặt đôi lần chữ tôi lú lẫn ngại ngần nhìn nhau  thiên thu thảng thốt nghìn sau  chút ơn lục bát bạc đầu ngũ cung 2. khóa lại ô cửa sau cùng  chân…

Đọc thêm

Thơ tháng Tư: Nguyễn Đình Bổn, Cao Vị Khanh, Hoàng Xuân Sơn, Bùi Chí Vinh

Buồn tháng tư Đi qua những phố bụi lầmMàu mưa xa lắc nắng bầm dập tôiNgã tư bóng mẹ quê ngồiĐồng tiền bố thí- mồ hôi phố phường… Phấn son tủi hổ đèn đườngNhững người em bán tàn hương xứ người Đi qua hào nhoáng đười ươiNhững vênh váo mặt những cười cợt đau Đi qua ký ức máu tràoNhững hồn cộng nghiệp dưới màu biển xanhCó đêm ngủ…

Đọc thêm

Thơ Nguyễn Tấn Cứ, Trần Hoàng Phố, Hoàng Xuân Sơn, Nguyễn Nam Trung

NHỮNG NGÀY YÊU  Chúng ta hôn nhau ngay bờ tường góc phốTrong hành lang đại học huy hoàngChúng ta yêu nhau không cần ghê gớm Đâu cần thèm đến “muôn vị nhân gian” (*) Chúng ta hôn nhau dưới ánh trăng ngànChúng ta hôn nhau không bao giờ buồn chánChúng ta lãng mạn trong mưa rơi bóng tốiChúng ta yêu nhau mai sớm không rời  Chúng ta hoàng hôn…

Đọc thêm

Thơ Tháng Tư: Cao Vị Khanh, Lê Minh Hiền

THÁNG TƯ VÀ NHỮNG HỆ LỤY CỦA NÓ 1- Tháng tư và những mộ phần,những thiên đường máu và trần gian xương.Mỗi sinh ly, mỗi đoạn trường.Mỗi tử biệt, mấy tang thương một đời.Buồn tháng tư! Hận thấu trời! 2- Tháng tư đắp hở mộ phầnhồn oan sông núi kêu than. Thiệt buồn.Bốn mươi năm. Máu lệ tuônđỏ trang dị sử để hờn tổ tông.Người đi, thân dạt…

Đọc thêm

Thơ Nguyễn Viện: Bolero Phục Sinh

BOLERO PHỤC SINH  1. Tôi ở ngoại ô. nắng vàng hơn lửa. những hàng cây oán giận con đường. xanh hấp hối. Tôi ở hoàng hôn màu đỏ rực. máu của mây ngàn bay đi mất. còn lại giấc ngủ của đêm và cơn mơ tội nghiệp.  Tôi ở cơn gió bụi không màu sắc. có cô em rất hiền trong bếp. mùi vị nhân gian như đất….

Đọc thêm

Thơ Trần Mộng Tú: Tháng Tư gõ cửa

Tiếng gõ trên cánh cửaTháng Tư bước vào nhàTháng Tư ngồi xuống ghếTháng Tư pha bình trà Rót ra một chén nhỏChia đều giữa hai taTháng Tư và nhân chứngNhìn nhau cùng khóc òa Trà xanh như nước mắtĐầm đìa trên mặt aiGiơ bàn tay gầy lắmQuẹt ngang nỗi ngậm ngùi Tháng Tư già theo tuổiTa già theo tháng TưTóc không còn xanh nữaCánh trà cũng héo khô…

Đọc thêm

Đọc lại thơ Viên Linh

Sang trang Lật qua trang sách lưu vongThấy lòng biển trắng, còn không thấy gìThấy rồiThuyền chữLi tiChữ đi còn nghĩaThuyền đi thuyền lìa. Chữ trôi dừng lại sau bìaThuyền trôi bốn bể, thuyền về bể dâu.Có đêm gấp sách gối đầuVẳng nghe chữ nghĩa gọi tầu sang trang. ** Đêm Trường Nhớ em rồi Cúc Hoa xưa Đêm nay dưới ngói trời mưa tầm tầm Nhớ em…

Đọc thêm

Thơ Quảng Tánh Trần Cầm, Khaly Chàm, Nguyễn Tấn Cứ, Hoàng Xuân Sơn

Năm Thìn của má tôi   “I need to be weightless / But I never am”  ̶ ̶  Leonard Cohenmá tôi ít nóinhưng bà chưa bao giờ ngưng kể chuyện năm thìnchuyện bãochuyện mắc nợ  ̶ ̶ ̶  nợ chồng chất nợchuyện bà chăm tôi  ̶ ̶ ̶  đứa trẻ chưa đầy ba tháng tuổi  ̶ ̶ ̶ quá mệt rồi ngủ quênkhi tỉnh giấc má thấy một con rồng…

Đọc thêm

Hoàng Xuân Sơn: Tháng Ba, tưởng niệm Thanh Tâm Tuyền

the freezing rain  Vanh váchmồn mộtvanh váchChợt nghe tiếng ván gõlách cáchbuồnTrời đóng đinh gộp màn sươngCách chi khêu gợi mùi hươngđãtànNgùi ngùi giúmột chấm thanRa rả bọng nước oán thán âm mùU u trời niềng rănghưOng bướm chết ngạtcúc cu đánh đồngTrời hànhmỗi cơn mưa đôngKính mùnạovét chất đốnglũy thànhỞ xứ người tuột điêu linhKhông ai mua bángiọt mình cứ raoDồn. lan. một cuộc xáo xàoCửa thông…

Đọc thêm

Thơ Đỗ Duy Ngọc

Tác giả: Sinh tại Quảng Bình, di cư vào Nam năm 1954. Lớn lên ở Đà Nẵng, trưởng thành tại Sài Gòn Đã in: NHẬT KÝ SÀI GÒN LOCKDOWN, 2021. (Không được cấp giấy phép in ở Việt Nam) *** QUA ĐÈO BẢO LỘC Qua đèo nghe sóng ầm trong đáMây trắng ngàn năm vẫn nhởn nhơGió cuốn run cây trưa thiếu nắngXe đi lòng chợt lắm bơ…

Đọc thêm

Thơ Thy An, Đào Như, Trần Hoàng Phố

Hồn xuân thì cứ mở cửa bước ra đường trời lạnh và mưa lâm râmrồi vỗ tay mừng năm mớinghe trái tim tình nhân lâng lâng thì cứ nở một nụ cười hiền nắm tay nhau truyền hơi ấmmùa đông run rẩy tha hươngmùa xuân thức dậy trong tâm tưởng thì cứ làm vài đoạn thơ tìnhnăm ba chữ khơi lòng có nhánh hoa hồng nở muộntrao cho nhau từng rung động chiều đông thì cứ chúc…

Đọc thêm