Thơ Trần Mộng Tú, Nguyên Yên

Buổi sáng hình như  Nàng thức dậy trước mặt trời ngôi nhà thật yên tĩnh nàng nghe được tiếng thở của mình nàng xuống bếp tìm ly sữa ấm mang ly sữa lên lầu lay lay vai cái khung hình đang ngủ đánh thức nó dậy tìm mình trên hàng chữ Buổi sáng hình như chưa vươn vai ngoài cửa sổ bầu trời vẫn mờ mờ im ắng…

Đọc thêm

Thơ Trần Hoàng Phố

CHIỀU THÁNG TÁM * Cho sự lặng lẽ trong buổi chiều tháng tám Một người vừa ra đi Một chiếc lá thu phai nhỏ nhoi đã rơi Rơi lặng lẽ tịch liêu đất trời ** Có nỗi bùi ngùi trong mắt người ở lại Có sự xót thương âm thầm cây cỏ đã xa ngái Có nỗi buồn trong mắt người mẹ Và sự đìu hiu buộc khăn…

Đọc thêm

Thơ Thy An, Hoàng Xuân Sơn

Tháng 7, tháng 8 tháng 7 đi qua khu vườn vang vọng những tiếng đời bay mỏi chợ phù hoa tan trên miệng môi rồi một ngày trông đợi ngồi sâu hang núi cõi thiên thu đọc lại bài thơ cuộc đời như bàn cờ trên đá chất đầy những ô trống vắng hoa rơi bên thềm cửa buổi chiều nhìn nhau ấm lửa khơi lòng… tháng 8…

Đọc thêm

Lục bát Cao Vị Khanh, Huỳnh Liễu Ngạn

THU BA Em qua như đợt sóng cuồngvỗ tôi loạn lạc lộn luồng tử sinh.Ngổn-ngang-gò-đống-kéo-lên dang chân giữ lại. Buồn lềnh hiện thân. THU MÙ Ở đây đã gió mù cây,đã sương mù mắt, đã mây mù trời,đã ngàn cánh hạc mù khơi,và em đã biệt mù tôi. Một đời. THU TIỄN Sầu người cọng tóc sầu lâylăng xăng sợi ngắn, loay hoay sợi dài.Sợi rời tẻ xuống đầu…

Đọc thêm

Thơ Đặng Tiến (Thái Nguyên)

PHI LÍ 1. Phi giao tiếp Những con chim cả đời sống trong lồng Được chăm chút chi li Hết mốt thì vứt Chúng không tài nào hiểu nổi Vì sao lại có rừng xanh Vì sao lại có bầu trời… Những con gà loanh quanh bên cối giã cối xay Vĩnh viễn không hiểu Vì sao đại bàng luôn chọn những đỉnh núi cao nhất Và sải…

Đọc thêm

Thơ Quảng Tánh Trần Cầm, Trần Hoàng Phố, Hoàng Xuân Sơn

NIỆM THÁNG BẢY có một ngày tự dưng ngã sấp mặt  trên bản tuyên ngôn không lời  thường khi hắn quanh quẩn nơi đây  chậm rãi trong thế giới bí ẩn  chờ đợi cơn sốt mãn tính ngưng dằn vặt  mùa hè nào thật sự đã qua  nghe chừng hoài bão lớn hơn  đồ chừng hoài nghi nhiều hơn  ảo giác ngày càng đậm đặc  len lách nổi…

Đọc thêm

Thơ Huỳnh Liễu Ngạn

ĐỂ MAI để mai anh về hỏi nhưng mà mẹ mất rồi anh tìm cây khế ngọt sau lưng chiều xẻ đôi sau lưng là bóng tối đã cạn một tao nôi vầng trăng non giận dỗi như che hết ngọn đồi nửa đêm sao chợt tắt con chim vội kêu trời biết tìm ai mà hỏi mẹ đã ngoài biển khơi rồi mưa chi mà tội ướt…

Đọc thêm

Thơ Nguyễn Viện

CỦA HỐ THẲM Tôi về cùng bóng tối, bình minh và cơn mưa trái mùa. suối nguồn và tiếng lá rừng xào xạc. đôi mắt em xanh thảng thốt. tôi về, ác mộng chín tầng mây.  Hố thẳm không trừu tượng. bàn tay em níu giữ.  Cơn cúm mùa lệt bệt như phim ngôn tình hoa ngữ. ngày và đêm khản cổ. cõi lặng em nghìn trùng.  Chân…

Đọc thêm

Thơ Khaly Chàm, Đỗ Duy Ngọc, Nguyễn Hoàn Nguyên

tháng tám & điều huyễn tưởng tư duy gông cùm trực giác vô vọng chỉ biết chờn vờn tìm hiểu nguyên nhân vì sao cái bóng ta dám ngửi mùi lạnh của nó em phác họa trên drap trải giường sắc màu đặc thù chuyên chế  cố tình chọc thủng hơi thở mùa xanh mặt người biến thái tâm lý dị thường  nắm tay chạy cuồng tưởng thấy…

Đọc thêm

Nguyễn Đức Tùng: Bài thơ người tử tù

Kính gởi những tù nhân đã hoặc sẽ bị tử hình: Lê Văn Mạnh, Nguyễn Văn Chưởng, Hồ Duy Hải. 1. Tôi gặp lại anh bên kia ngọn núi Trong nắng chiều sắp tối Sao anh không về nhà? Cha khóc con tàn hết mùa hoa Mẹ chờ con khuyết cả trăng rằm Nhà xưa em vẫn đợi Đó không phải là nhà Đó là cái còn lại…

Đọc thêm

Bùi Minh Quốc: Chùm thơ viết về Thơ & các nhà thơ

Lời giới thiệu: Diễn Đàn Thế Kỳ vừa nhận được một chùm thơ viết về Thơ & các nhà thơ của thi sĩ Bùi Minh Quốc, do thi sĩ, dịch giả Hoàng Hưng tuyển chọn từ tập  MẸ VIỆT NAM, NXB Hội Nhà Văn, 2024. Chân thành cảm ơn hai anh và xin giới thiệu cùng bạn đọc. DĐTK. ***** THƠ GỬI TRẦN MẠNH HẢO Thôi mặc những…

Đọc thêm

Thơ Trần Mộng Tú: Ngày Khai Trường

Tôi đứng trong sương nhìn chuyến bus sáng nay dừng lại ở ven đường những em áo đẹp tay cầm sách tóc tung trong gió cùng đến trường Chốc nữa khi ngồi trong lớp học em viết gì giữa trang vở mới tinh tôi vạch một đường trên trang giấy nối tuổi già tôi với bình minh Tôi vạch một đường trên trang giấy kéo thời gian lại…

Đọc thêm

Thơ Quảng Tánh Trần Cầm, Cao Vị Khanh, Nguyễn Vĩnh Long, Hoàng Xuân Sơn

Hoài niệm   đêm về ướp tôi trong hỗn hợp gia vị  ninh tôi qua đêm   bất chợt một tia chớp lóe ngang bầu trời  nghe chừng thiên thần gãy cánh  rơi rụng như trái chín cuối mùa  · tôi biết khi tôi mở mắt  bầu trời sẽ rất xanh  không một gợn mây  lấp lánh tựa pha lê  ̶ ̶ ̶   màu pha lê của đôi mắt thiên…

Đọc thêm

Thơ Trung Dũng Kqđ

Này lịch sử. Hãy chép tên tôi lên mặt thớt! Đất nước bị đánh vảy, róc xương… Nhân dân như con lợn con gà con tôm con cá… Ngoan ngoãn chờ nghe tiếng thớt nghị trường Biển đã mất Chúng ta bị mắc cạn quá lâu rồi ông ạ Giờ quên thói quen bay nhảy, vẫy vùng Những vây cánh lâu ngày hoá thành đầu gối Chỉ còn…

Đọc thêm

Thơ Hoàng Hưng: Đường về đất Phật

20 năm trước (2004) một cơ duyên cho tôi chuyến hành hương đầu tiên về Tứ thánh địa Phật giáo ở Ấn Độ và Nepal: Bồ đề Đạo tràng, nơi Đức Phật giác ngộ chánh pháp, Lâm Tì Ni (Lumbini) nơi Đức Phật đản sanh, Vườn Lộc Uyển (Sarnath) nơi lần đầu tiên Đức Phật thuyết pháp, Câu Thi Na (Kushinagar) nơi Đức Phật nhập Niết Bàn, cùng một số địa điểm khác ghi dấu chân Phật tổ. Những…

Đọc thêm

Thơ Đặng Tiến (Thái Nguyên)

THƠ Anh viết như gã mắc chứng loạn thầnChữ chữ chữ chữ ào ạt trên bàn phímNgày nối ngàyThơ thơ thơ thơĂn thơNgủ thơThức thơMơ thơĐạp xe đi bộ ra chợ trà cà phê thuốc lá bia cỏ…thơMột ảo tưởng ngôn từ vĩ đạiMột ảo tưởng ngôn từ đáng thương và đang đến ngưỡng nựccười…Chục bàiTrăm bàiNhiều trăm bàiRồiNgàn bài… Bạn bè có người khen Ngôn từ bình…

Đọc thêm

Thơ Thy An, Hoàng Thị Bích Hà

Chốn chốn bụi hạt li ti vũ trụ rụng trên bàn tay nhăn cô đơn suốt hành trình tự tại cười nhân thế chốn gió chiếc lá trôi theo sông bám lên phiến đá buồn mang nỗi niềm khôn tả và kỷ niệm mong manh chốn biển con ốc nhỏ trườn mình băng qua đại dương xanh sóng vỡ tan ký ức tròn xoay tiếng vô thanh chốn…

Đọc thêm

Thơ Quảng Tánh Trần Cầm, Ngô Nguyên Dũng, Trần Hoàng Phố, Hoàng Xuân Sơn

Trăng lưỡi liềm đó là một ngày hè nhiều năm trước  khi người cha hớn hở treo tấm gương soi trong phòng khách  phần trên tấm kính là hình phong cảnh bờ vịnh  có nhiều nhà cao tầng  soi mình bên sóng nước  có mây đêm lãng đãng trên nền trời  và trăng lưỡi liềm vàng chói treo chênh chếch  trong nhiều năm sau  đứa bé cúi đầu…

Đọc thêm

Thơ thế sự: Nguyễn Tấn Cứ, Ngô Quốc Phương

Những kẻ ám sát Bằng súng trên mái nhà Bằng ánh đèn flastBằng máy ảnh mơ màng Bằng cách từ sau lưng nhả đạnMột phát hai phát ba phátClick click clickKhông sai một phát nàoMột phát vào đầuLưng cổ không chệch phát nào Tự do đổ xuống Tự do ngã xuốngTự do ụp xuốngNhư giấc mơ chiều muộnNhư giấc mơ sớm maiTrưa bùng lên tiếng khóc Tự do chết rồi Bọn…

Đọc thêm

Thơ Cao Vị Khanh, Hoàng Xuân Sơn

Biên giới Chiều xuống ngại ngùng, đêm chẳng vộiĐường xa, thân mỏi tiếc ngày trôiRừng hoang ngại gió im thưa tiếngCửa ải buồn hiu tựa cửa đời Người bỏ quê hương lại xó nhàGói từng kỷ niệm gởi tình xaLang thang phố chợ, miền quan ngoạiXúng xính xiêm y, áo rũ tà Cũng lá cờ bay gợn bóng diềuMà lòng tơ nhện rối lằn thêuBên kia đất khách,…

Đọc thêm

Thơ Trần Mộng Tú: Giọt lệ ba năm

(Gửi Bùi Bích Hà (1/1938-14/7/2021) Ba năm rồi đấy chịEm tưởng mới hôm quaMới vào tuần thứ nhất Mới tay rời tay xa Thỉnh thoàng em đi bộTrong buổi chiều một mìnhEm cầm theo điện thoạiĐợi một tiếng reo xa Em đi quanh xóm nhỏ Em đếm bước chân emEm tìm bước chân chịCho hai bóng chồng lên Chân chị không có bóng Nên chân em lẻ loiNhững ngón chân bật…

Đọc thêm

Trần Mộng Tú: Hoa Hồng và Hoa Ngâu

Chủ Nhật tuần qua chúng tôi đi dự Lễ Kỷ Niệm Thành Hôn của hai người bạn cao niên ở Bellevue, (Eastside of Seattle-Washington) Anh chị Hùng- Phượng cùng ngập ngừng bước trước bước sau dắt nhau vào tuổi 90. Anh chị kỷ niệm 67 năm hôn phối. Một cuộc hôn nhân viên mãn với 7 người con, dâu, rể và đàn cháu nội ngoại…thêm các em chồng,…

Đọc thêm

Thơ Nguyễn Viện

MỘT CƠN MƯA GIỮA NẮNG 1. Không là gì và không có gì. như tự do và nô lệ, con sông trôi đi và ly café đã cạn. một người vừa bỏ đi.  Chiếc ghế trống. hình bóng em vẫn lung linh trên mặt nước. một chiếc thuyền câu thủy mặc.  Hết những buổi sáng.  2. Không là gì một mối tình. những chiếc lá bay đi. những…

Đọc thêm

Thơ Quảng Tánh Trần Cầm, Đỗ Duy Ngọc, Trần Hoàng Phố

Âm vọng   những thân ái một thời  giờ đây ly tán  thân thế mất biệt không vết tích  như thể tan vào hư không  hôm nay chạm mặt cái bóng vô cảm  ̶ ̶ ̶   ngẩn ngơ lang bạt trên cánh đồng cháy  không hề ngoái cổ khi nghe xướng tên  hỏi mi có nhớ mùi cỏ dại  héo úa vàng võ dưới nắng hạn chói chang có…

Đọc thêm

Thơ Phápxa Chan

Ở đó  tôi thức dậy vào buổi chiều sự êm ái nhắc tôi nhớ về một bài thơ có một cái cây giữa ngàn cái cây có ngàn chú chim chơi giỡn trên một cái cây ngày kia chú chim cuối cùng đã rời đi vì mùa đông chạm ngõ cái cây cũng muốn rời đi theo những chú chim vì nghĩ rằng mình bị bỏ lại hắn…

Đọc thêm

Thơ Thy An, Khaly Chàm

Tháng sáu lục bát tháng sáu gậy tiên chống giữa vườn hồng trái tim nhảy múa thấm lòng bao dung dàn phong ngã đỏ mông lung nhớ ra ngũ sắc một vùng nổi trôi tháng sáu về đây chơi với núi đồi chợt nghe cây cỏ đâm chồi thiên thu ngửa tay hứng giọt bụi mù mới nghe hiên dột tiếng ru mưa chiều tháng sáu về đây…

Đọc thêm

Thơ Cao Vị Khanh, Hoàng Xuân Sơn

HOANG PHÍ Ta theo ta, những dặm dài từ đêm điếm cỏ nối ngày cầu sương.Ai xui mộng mị dị thườngchân tù ngục, hồn dặm trường thiên nhai.Dưng không, du tử đường dàibốn bên bề bộn bạn bầy bỏ bê.Kiếp chung cá chậu ê chềthớt dao đã sẵn, tư bề. Bó thân. Đường tình sắp lớp cố nhânkhít khao lắm cũng xa gần chiêm bao.Sẩy tay, nguyệt rụng phương…

Đọc thêm

Thơ Quảng Tánh Trần Cầm: Những mảng vụn không quên

1.  trời chiều chạng vạng  mệt nhọc mòn mỏi  thấm đẫm mùi và màu bệnh viện  trên giường người đàn bà nằm ngửa nhắm mắt  gương mặt lạnh câm  ̶ ̶ ̶  không chút vui buồn  tôi nghe lãng đãng tiếng thì thầm sụt sùi thút thít  nhưng không thấy một ai khác  khi tôi đến gần nàng vụt nắm bắt tay tôi  siết chặt  nhốt tôi vào…

Đọc thêm

Thơ Thy An, Nguyễn Tấn Cứ, Nguyễn Trung Dũng Kqđ

Thầm thì dân tộc giữ nguyên vẹn khuôn mặt tháng 5 pha trộn những nỗi buồn và tiếng cười trăng vỡ  tín điều hóa thân tượng đá thay màu giấc mơ tan theo tiếng hát những giọng đời thủy chung ngang qua gió đền đài im lặng tiếng thầm thì dân tộc cõi phù sinh con đường thăm thẳm bóng nghiêng cô độc bóng tối dịu dàng trên…

Đọc thêm

Thơ Nguyễn Viện: Trong linh hồn tôi

1. Khoảng trống là một lỗ kim, con lạc đà chui qua vào nước thiên đàng. khoảng trống cũng như một bát cơm vừa ăn hết, tôi gác đũa ngồi nhìn. khoảng trống cũng là nơi đám mây bay qua và đầy ngập gió.  Đi qua em là một khoảng trống khác. chữ như rác và nỗi buồn như nước ốc.  Nơi tôi an trú là đường chỉ…

Đọc thêm