Thơ Mai Thảo
EM ĐÃ HOANG ĐƯỜNG TỪ CỔ ĐẠI Con đường thẳng tắp con đường cụtĐã vậy từ xưa cái nghĩa đườngPhải triệu khúc quanh nghìn ngả rẽMới là tâm cảnh đến mười phương Em đủ mười phương từ tuổi nhỏNgần ấy phương anh tới tuổi giàTuổi ư? Hồn vẫn đầy trăm gióThổi suốt đêm ngày cõi biếc ta Chế lấy mây và gây lấy nắngChế lấy, đừng vay mượn…